khách khí ngồi đối diện với bàn của quản lý nhân sự. Hơi hơi mỉm cười, nụ
cười của cô có một loại không hiểu quyến rũ lòng người, “Tôi muốn dùng
chung một văn phòng với Bạch Trí.”
“Hạ, Hạ tiểu thư, chúng tôi có thể sắp xếp cho cô một văn phòng riêng ở
gần tổng tài nhất.” Tuy rằng văn phòng Bạch thư ký bây giờ cũng coi như
là cách tổng tài gần nhất, nhưng tổng tài chiếm hẳn một tầng, cái tầng kia
còn có rất nhiều chỗ có thể sửa lại, Tống phu nhân yêu cầu bên cạnh văn
phòng tổng tài có thêm một văn phòng thì tin rằng tổng tài cũng phải đồng
ý.
Cô lặp lại một lần nữa, “Tôi muốn dùng chung văn phòng với Bạch Trí.”
“Hạ tiểu thư, cái này…” Quản lý cũng không như Thu Niệm Niệm, hắn
biết cô gái trước mặt mình là ai, nhưng hắn đối với yêu cầu không giống
với lẽ thường của cô cảm thấy khó hiểu.
“Tống phu nhân đã nói với ông như thế nào?”
Quản lý lập tức đáp: “Thỏa mãn tất cả mọi yêu cầu của Hạ tiểu thư.”
“Hiện tại, yêu cầu đầu tiên của tôi chính là dùng chung văn phòng với
Bạch Trí.”
“…Được.”
Quản lý đích thân dẫn Phong Quang đến văn phòng của Bạch Trí, văn
phỏng Bạch Trí chỉ có hai màu đen trắng, phong cách đơn giản như chính
bản thân hắn, thấy cô đối với nơi này rất hứng thú và hài lòng, quản lý bộ
phận nhân sự rất biết điều mà lui xuống, còn cực kỳ tự giác đóng cửa lại,
còn chưa có thông báo Bạch Trí biết chuyện này… Bạch thư ký đối với
tổng tài trung thành như vậy thì cho vị hôn thê của tổng tài dùng một nửa
văn phòng chắc là không có ý kiến gì đâu…