MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 107

Trưởng phòng nhân sự lẩm bẩm một mình: "Biết sớm như vậy thì hồi

xưa tôi đã học phi công rồi."

Năm nay, hàng không Trung Nam đã quản lý bốn khu vực trong nước,

tuần đầu tiên sau khi Cố Nam Đình nhậm chức phó tổng đã đề xuất yêu cầu
với trung tâm quản lý khu vực, bảo họ tiến hành điều chỉnh nhân sự giữa
các khu vực, tiến hành hoán đổi nhân viên phục vụ, đảm bảo cho mỗi khu
vực đều có những người mới đảm nhận công việc. Mà lần điều chỉnh này sẽ
đưa vào danh sách quản lý nhân sự hàng năm.

Năm nay là năm đầu điều chỉnh, lại cùng lúc với đợt tuyển dụng, Lâm

Tử Kế vừa phải phụ trách điều phối nhân viên, lại còn phải thẩm hạch kế
hoạch đào tạo người mới mà trung tâm quản lý bay đề ra, bận đến chóng cả
mặt.

Kỳ Ngọc lại đúng lúc này đến văn phòng anh ta, yêu cầu: "Trưởng

phòng Lâm, em có thể tiếp tục ở lại tổng bộ nữa không?"

Theo quy định văn kiện mới phê duyệt gần đây nhất của Cố Nam

Đình, việc điều chỉnh tiếp viên hàng không phải cố gắng suy xét đến việc
gia đình nhân viên là dân bản địa. Vì một khi điều động thì một năm có đến
bảy, tám tháng là ở đây. Người đã phục vụ ở tổng bộ quá hai năm, nhà lại
không ở thành phố G như Kỳ Ngọc chắc là sẽ bị điều đi khu vực khác trước
tiên.

Lâm Tử Kế cảm thấy khó xử: "Chắc là em nằm trong danh sách điều

chỉnh đấy." Nhưng người sáng mắt đều nhận ra anh ta có ý với Kỳ Ngọc.
Tiếc rằng, lạc hoa hữu ý lưu thủy vô tình.

Trước đây vì Lâm Tử Kế ở tầng lớp quản lý, trước mặt người khác thì

Kỳ Ngọc cũng rất cung kính, lễ phép với anh ta, nhưng lại ngầm giả vờ
không biết tâm ý của anh. Bây giờ, cô ta nói như đã thay đổi vẻ kiêu ngạo
thường thấy: "Bấy lâu nay, sự quan tâm anh dành cho em, em đều biết cả,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.