MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 118

gặp chứ?"

Đây là lần đầu gặp nhau sau buổi phỏng vấn hôm đó. Cố Nam Đình

nói thật: "Hạ Chí báo tối nay em sẽ tới đây nên tôi cố ý đến chờ em."

Trình Tiêu nhìn đôi mắt sâu như biển hồ của anh, lên xe, "Là Hạ Chí

xảy ra sai sót gì sao?" Ngoài việc đó ra, cô không nghĩ đến điểm chung
giữa họ.

"Tôi cứ tưởng", Cố Nam Đình cố ý ngừng lại, đến khi chiếc Porsche

chạy rồi mới nói tiếp, "Tôi cứ tưởng, em sắp xếp Hạ Chí ở cạnh tôi là
chuẩn bị phủi tay, xem như không hề biết tôi chứ."

Trình Tiêu liếc nhìn anh: "Anh nghĩ nhiều quá rồi Cố Nam Đình, Hạ

Chí ứng tuyển trợ lý không hề liên quan gì đến tôi."

Cố Nam Đình đương nhiên biết rõ, nhưng miệng vẫn nói: "Thế tại sao

không nói cho cô ấy biết sớm tôi là ai?"

Trình Tiêu cảm thấy anh chàng này còn kỳ quặc hơn chính cô, "Ngoài

đại danh của anh ra, tôi còn biết nhiều hơn sao? Hoặc là anh tưởng tôi phải
đầy ắp tò mò và thiện cảm với anh, phải nghiên cứu tỉ mỉ về đời sống của
anh thì mới xứng đáng với đại danh lừng lẫy của anh?"

Mùi thuốc nổ nồng nặc quá, xem ra bữa tối không mấy vui vẻ. Cố

Nam Đình cũng không cãi lý, đi thẳng vào chủ đề: "Bằng lái của em đổi
rồi, có ý đến Trung Nam làm việc không?"

Đợt tuyển lớn nhất năm đã kết thúc, ngay cả Hạ Chí cũng ở cạnh anh

mấy ngày rồi, mà cô lại không chút động tĩnh. Hơn nữa nghe Hạ Chí nói
rằng cô có ý vào Hải Hàng.

Hải Hàng! Cố Nam Đình không hiểu, năm đó rõ ràng cô chủ động nộp

hồ sơ vào hàng không Trung Nam. Lần này sao - nếu đã thế, anh đành hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.