MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 127

Trình Tiêu không hề tránh né ánh nhìn ấy, chỉ cảm thấy người đàn ông

này không thể hiểu được. Lúc uống hết nửa ly, cô lên tiếng: "Thường
những người phụ nữ xinh đẹp đều không có nhân duyên tốt. Ví dụ tôi, đẹp
một cách mãnh liệt. Còn con người tôi, ngoài biết lái máy bay và xinh đẹp
ra thì toàn thân đều là tật xấu, ích kỷ, bướng bỉnh, lạnh nhạt, tàn nhẫn, sắc
bén, năm tính xấu đều có đủ. Thế nên, không đáng để mong đợi được làm
việc với tôi đâu, mà đó cũng không phải là chuyện vui vẻ gì đâu."

Cô có nhận thức sâu sắc về bản thân đến thế, Cố Nam Đình thật sự

là... không có gì để phản bác.

Anh nhìn cô, "Nói những lời đó có ý nghĩa không? Cho dù đã có đáp

án thì phạm lỗi vẫn bị truy cứu như thường."

Trình Tiêu hình như rất thích ánh mắt lộ vẻ cảnh cáo của anh, cười

cười, "Nghĩ đến cảnh sau này có thể tôi phải đối mặt với một ông sếp cổ
hủ, vô vị, cao ngạo, lại tàn nhẫn, thật chẳng vui vẻ gì."

Anh lại không được mong chờ đến thế sao? Cố Nam Đình hơi bực bội:

"Nếu cái tôi ký không phải là hợp đồng lao động của em, mà là bán thân,
thì em cảm thán nhân sinh vô vọng cũng chưa muộn."

"Bán thân? Nghĩ hay nhỉ!" Trình Tiêu nâng ly lên chạm vào ly anh,

"Để tôi suy nghĩ thêm."

"Làm bộ!" Cố Nam Đình không nâng ly, để mặc cô tự uống hết nửa ly

còn lại.

Trình Tiêu lại say khướt, lúc tỉnh dậy thì đang nằm trên chiếc giường

lớn trong phòng ngủ căn chung cư của Cố Nam Đình.

Cố Nam Đình lúc đó đang ở thư phòng, nghe động tĩnh liền bước ra:

"Rửa mặt mũi đi, bữa sáng mang lên ngay."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.