MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 140

Lúc chấp nhận phỏng vấn, cô ta nghẹn ngào: "Tôi tưởng là: Một khi

nỗ lực thì sẽ gặt hái thành công. Cho dù không như mình mong muốn thì
chí ít mơ ước vẫn còn đó, còn có thể nỗ lực vì nó. Nhưng hiện thực quá tàn
nhẫn, khiến tôi không dám nhắc đến ước mơ nữa, chứ đừng nói là tin tưởng
lòng người."

Chuyện không bới thành có là sở trường của phóng viên, nghe ra ý

khác lạ, phóng viên lập tức hỏi tiếp: "Đã xảy ra chuyện gì tàn nhẫn mà cô
Diệp định từ bỏ ước mơ, thậm chí nghi ngờ cả lòng người vậy?"

Diệp Ngữ Nặc nghe thế liền òa khóc, dẫn đến cuộc phỏng vấn phải

tạm ngừng. Đến khi cô ta dần bình tĩnh lại mới có thể tiếp tục. Mắt cô ta
hoe đỏ, nói: "Có lẽ là tôi không có quan hệ sâu rộng, không biết quy tắc
nghề nghiệp. Nhưng chuyện làm trái lương tâm thì cho dù mơ ước tan vỡ,
đá ngọc tan nát, tôi cũng nhất định không làm."

Quy tắc nghề nghiệp? Làm trái lương tâm? Rất khó mà không nghĩ tới

quy tắc ngầm, đúng không?

Tổng biên tập đọc xong bài phỏng vấn liền nghệch mặt ra. Anh ta khó

mà không nghĩ rằng: Diệp Ngữ Nặc vì không chịu được quy tắc ngầm của
lãnh đạo cấp cao nào đó trong Hàng không Trung Nam nên mới bị đá ra
khỏi cuộc chơi? Phân tích theo logic thông thường, cô ta là một cô gái yếu
đuối, nếu không phải thực sự chịu tủi nhục gì thì làm sao có gan chiến đấu
với Hàng không Trung Nam danh tiếng lẫy lừng? Hơn nữa cô ta đúng là có
khả năng bị "dìm". Sau khi suy nghĩ, tổng biên tập ôm theo niềm tin tất
thắng, nghiến răng phê chuẩn: "Đăng!"

Thế là đã xuất hiện bài báo quá ngô nghê quá ngây thơ như thế.

Hạ Chí đưa văn kiện cho Lâm Tử Kế xong quay lại thì thấy Cố Nam

Đình đứng cạnh bàn làm việc của cô, đang chăm chú đọc báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.