MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 210

Giọng anh không hề ấm áp, cũng như nét mặt, lạnh lùng cao ngạo.

Nhưng Phùng Tấn Kiêu lại cảm thấy tình anh em sâu đậm trong đó, và cả
sự phó thác. Thực ra Phùng Tấn Kiêu chưa dám chắc chắn rằng tình cảm
mà Cố Nam Đình nói có phải chỉ anh và Tiêu Ngữ Hành không. Đúng lúc
anh định phủ nhận "Chúng tôi chỉ là bạn bè" thì nụ cười ngây thơ vô tư của
Tiêu Ngữ Hành bỗng hiện lên trước mắt, thế là, anh đã hứa hẹn: "Yên tâm,
tôi sẽ cố gắng." Sẽ nhường nhịn cô bé, bảo vệ cô bé, sẽ... như thế nào nhỉ,
Phùng Tấn Kiêu lúc này không thể trả lời bản thân.

Nếu Cố Nam Đình không biết gì, có lẽ anh sẽ yên tâm trước lời hứa

của Phùng Tấn Kiêu. Thế nhưng, biết trước có lúc chưa chắc là chuyện tốt.

Cố Nam Đình có một khoảnh khắc bồng bột, muốn nói cho Phùng Tấn

Kiêu biết căn nguyên làm tình cảm của anh ta và Hành Hành không thuận
lợi, là do chị gái cùng cha khác mẹ của cô bé, chị vợ tương lai của anh ta -
Diệp Ngữ Nặc. Nhưng, làm sao giải thích sự cố xảy ra ba năm sau đây?
Hoặc là... có hy vọng thay đổi biến cố này?

Tóm lại, lo lắng trùng trùng. Cuối cùng anh cũng không nói gì. Xem

như ngầm đồng ý sự qua lại giữa Tiêu Ngữ Hành và Phùng Tấn Kiêu.

Bên kia, lúc Trình Tiêu ra bãi đậu xe, thấy Nghê Tiêm đứng ở sảnh

quốc tế đợi từ nãy giờ. Trước mặt Tiêu Ngữ Hành và Hạ Chí, anh ta nói:
"Còn tưởng bỏ lỡ chuyến bay, không ngờ em lại ra từ sảnh quốc nội."

Không sai, tin nhắn đòi đi đón cô lúc trước chính là của Nghê tiên

sinh.

Tiêu Ngữ Hành có ấn tượng rất sâu đậm về Trình Tiêu, bây giờ lại

thấy cô mặc đồng phục phi công của Hàng không Trung Nam, mà anh trai
ban nãy đã dặn, bảo họ chờ trong xe, trong tích tắc, cô bé nảy sinh một suy
nghĩ kỳ quặc, muốn giữ Trình Tiêu lại cho anh mình. Thế là, Tiêu cô nương
thông minh đã nói một cách vô cùng ngây thơ: "Không bỏ lỡ thì không bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.