MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 216

Thế thì còn tạm! Nếu cô dám dễ dãi lên xe người đàn ông khác... thì

anh cũng bó tay thôi.

Sắc mặt Cố Nam Đình dịu lại, "Cô ấy đi với Hạ Chí à?"

Tiêu Ngữ Hành bổ sung: "Và cả anh Cà Phê nữa."

Đúng, sao anh lại quên kẻ bảo vệ hoa của hai cô gái đó nhỉ. Nhớ lại

nhận xét các quản lý khu vực đánh giá biểu hiện trong công việc của Kiều
Kỳ Nặc, Cố Nam Đình tỏ vẻ suy tư: "Họ đã nói những gì?"

Tiêu Ngữ Hành thuật lại một lượt trọn vẹn, đến cuối còn nói thêm như

sợ Cố Nam Đình chưa lĩnh ngộ được: "Anh ta hình như có ý với chị Trình
đó."

"Khá thông minh", Cố Nam Đình đã có nhận thức mới về IQ của Tiêu

Ngữ Hành. Anh nhìn cô bé qua kính chiếu hậu, đột ngột chuyển đề tài:
"Phùng Tấn Kiêu có tốt với em không?"

Tiêu Ngữ Hành vốn vô tư, chỉ hiểu ý nghĩa mặt chữ, cô dè dặt nhìn sắc

mặt Cố Nam Đình, chắc chắn anh không đào hố cho cô nhảy xuống, mới
nói: "Tất nhiên là đặc biệt tốt chứ, anh không thấy vết thương trên tay anh
ấy sao? Là để cứu em đó, nếu không có anh ấy thì anh cũng chẳng nhìn
thấy em nữa rồi."

Đối với vẻ vô tâm vô tư của cô, Cố Nam Đình rất bất lực: "Đó là việc

anh ta phải làm."

Tiêu Ngữ Hành bĩu môi, "Cảnh sát cũng không phải đỡ dao cho bất cứ

ai đâu."

Ai mà biết được. Nhưng nếu đã gặp nhau thì sau này có thể sẽ trải

qua... Cố Nam Đình cảm thấy anh vẫn nên khai sáng con đường tình yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.