MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 281

Lâm Nhất Thành xưa nay kiểm soát cảm xúc rất tốt, thế nhưng lúc này

anh suýt không kiềm chế được, nếu không phải do Trình Tiêu biểu hiện lúc
tập bay quá tốt, không thể chê vào đâu được, thì anh gần như muốn đuổi cổ
cô ngay, "Nếu muốn bay thì hãy quên hết những điều cô cho rằng đi!"

"Tôi cho rằng" thông thường do kinh nghiệm tích lũy lại mà ra, nhưng

đối với Trình Tiêu, kinh nghiệm bay của cô vẫn còn thiếu, thế nên cô nói:
"Chuyện phát loa thông báo, tôi sẽ báo cáo với công ty."

Lâm Nhất Thành mở cửa sổ trong phòng, để mặc gió lạnh bên ngoài

thổi vào, "Tôi là cơ trưởng, đâu tới lượt cô nói?"

Trình Tiêu nói: "Báo cáo cá nhân tôi sáng mai sẽ nộp cho anh."

Đến khi hai người bị Lâm Nhất Thành đuổi ra ngoài, Thời Minh đang

tập hợp từ ngữ để an ủi Trình Tiêu thì nghe cô nói: "Từ khi lập tổ bay tới
nay, lần đầu tiên nghe cơ trưởng Lâm nói nhiều như thế, thật vất vả quá."

Thời Minh thấy biểu hiện bình thường đến không thể bình thường hơn

của cô, cảm thấy an ủi gì gì đó, nữ thần sư muội căn bản không cần đến.
Cảm giác không có đất dụng võ thật là... thất bại quá!!! wattpad:
xusmile0222___

Việc sắp xếp chuyến bay lần này của Trình Tiêu là một tổ hợp hàng

không. Kiểu tổ hợp này thường xuyên phải bay khắp từ Đông chí Bắc,
không biết đâu là nhà. Thế nên khi cô hoàn thành nhiệm vụ bay lần này và
trở về thì đã là bốn ngày sau. Tám lần bay, Lâm Nhất Thành và Trình Tiêu
đã quen thuộc với nhau, như thể chưa từng có cuộc tranh chấp trong đêm
đó.

Thành phố G vừa trải qua trận tuyết lớn đầu mùa đông năm nay, nhiệt

độ hạ thấp đến âm mười mấy độ, mà tuyết chính là người đại diện cho thời
điểm này, trên cây, trên các công trình kiến trúc đều phủ dày một lớp tuyết
trắng toát. Lúc Trình Tiêu xuống máy bay cũng giống các thành viên tổ bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.