MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 377

qua bảng xếp lịch bay trên bàn, anh đưa tay lên nhìn đồng hồ, chắc chắn lúc
này Trình Tiêu đang bay nên buông điện thoại xuống.

Khi Trình Tiêu hạ cánh, cô chủ động gọi điện, hỏi anh: "Sao anh lại

chọc lão Trình rồi? Sao ông lại gọi điện mắng anh?"

Cố Nam Đình day day huyệt thái dương: "Anh lấy lòng ông còn không

kịp nữa, làm sao dám chọc giận?"

Trình Tiêu cười, "Thứ bố em không thiếu nhất chính là tiền, mà anh

còn vội vàng dâng cho ông, Cố Nam Đình à, anh có thể đổi kế sách khác
không? Người thành phố các anh chẳng phải biết rõ nhất hay sao?"

Gặp phải nhạc phụ coi tiền bạc như cát bụi này, Cố Nam Đình cũng

đau đầu, anh nói như than thở: "Xin thủ trưởng cho ý kiến!"

Chớp mắt đã vào tháng Năm, Trình Tiêu phải bay đến thành phố A

tiến hành kiểm tra bay mô hình, đây là khóa học một năm hai lần mà phi
công nào cũng phải trải qua.

Cố Nam Đình đang công tác nơi khác nhớ rõ thời gian tập huấn của

cô, trước khi cô lên máy bay đã gọi điện dặn dò: "Bay mô hình phải phối
hợp với cơ trưởng xử lý các trường hợp đặc biệt, em nên chú ý nhiều hơn
nhé."

Nỗi lo của Cố Nam Đình là cần thiết, dù sao từ khi cô bay tới nơi, trừ

gặp delay chuyến bay ra thì chưa từng gặp phải trường hợp đặc biệt nào.
Nhưng Trình Tiêu vẫn không thích nghe cho lắm, "Chú ý gì cơ? Anh nghĩ
em có vấn đề về mặt kỹ thuật à?"

Tài năng bẩm sinh và nỗ lực của cô anh đều biết hết, Cố Nam Đình lập

tức kiểm điểm bản thân, "Nếu không là sếp của em thì anh có thể nói gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.