MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 432

Câu trả lời này... Kiều Kỳ Nặc hơi đờ ra.

Cố Nam Đình bổ sung ngay: "Nhưng là đàn ông, tôi không nên bày tỏ

thái độ của mình ra trước à?"

"Thái độ này... anh bày ra thực sự là hơi không cần cho lắm." Kiều Kỳ

Nặc lúc cho rằng Boss hơi... mặt dày, thì cùng lúc cũng thấy anh rất là đàn
ông! Anh ta nói như cảm khái: "Chẳng trách Trình Tiêu lại dùng câu 'dựa
vào tôi có khả năng sẽ trở thành bà chủ của cô' để làm Kỳ Ngọc nghẹn lời,
quả nhiên là anh cho cô ấy nền tảng đó."

"Cái gì?" Ánh mắt Cố Nam Đình có vẻ mừng rỡ, "Cô ấy nói thế à?"

Kiều Kỳ Nặc chưa thấy gì không ổn, gật đầu thừa nhận, "Đúng ạ."

Hoàn toàn bỏ qua sự thực là lúc đó Trình Tiêu nói bằng câu nghi vấn.

Cố Nam Đình đứng lên vỗ vỗ vai anh ta, "Rất tốt!"

Hôm đó Trình Tiêu có nhiệm vụ bay, nhưng buổi chiều là quay về. Cố

Nam Đình trước khi cô bay trở về G đã gọi điện nói: "Những lời em nói với
Kỳ Ngọc ở sân bay anh đã biết hết rồi. Trình Tiêu, em đừng hòng nuốt lời."

Trình Tiêu sực tỉnh, cô đưa mắt nhìn bãi đáp máy bay rộng mênh

mông, trả lời bằng giọng trong trẻo: "Em giống người không có trách
nhiệm hay sao?" Ngừng vài giây, cô nói: "Gặp nhau rồi hãy nói."

Trình Tiêu dự đoán khoảng chiều tối sẽ về G, Cố Nam Đình bắt đầu ra

khỏi công ty sớm hơn một giờ. Trên đường đến sân bay thì có mưa nhỏ, rồi
trở nên to dần.

Dự báo thời tiết đúng là có nói hôm nay sẽ mưa, nhưng Cố Nam Đình

không ngờ trận mưa này kéo dài hơn tiếng đồng hồ, mà càng lúc càng nặng
hạt. Nếu là ban ngày thì máy bay cũng có thể hạ cánh. Nhưng bây giờ trời
đã tối, ngoài mưa to ra còn có sấm động, máy bay hạ cánh sẽ bị ảnh hưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.