MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 59

hôm nay cô không phản kích, không phải là do sợ hãi, không muốn đắc tội
Thương Ngữ, càng không phải nhẫn nhịn, khoan dung. Mà là, có lẽ do cô
đang đứng ở Hải Hàng, không muốn dựa uy Phùng Tấn Đình, cũng có lẽ là
cô cảm thấy nếu gậy ông đập lưng ông phản kích lại thì sẽ không đủ hả
giận. Tóm lại là sự tủi nhục này, cô sẽ không chịu đựng lãng phí, cô muốn
tự mình xử lý.

Thương Ngữ Hành lúc này lại gọi điện đến, hỏi: "Mua bánh kếp

cheese cho em chưa?"

Cố Nam Đình chưa kịp nói gì thì cảm thấy một ánh mắt đang chiếu

thẳng vào anh.

Là Trình Tiêu.

Như có trực giác gì đó, dù anh chưa nói gì, thì cô cũng đã tự động

nhìn sang chỗ anh.

Trong tích tắc hai ánh mắt nhìn nhau, Cố Nam Đình bỗng không còn

tâm trạng chuyện trò với em gái nữa, anh trả lời với giọng quở trách: "Chỉ
biết ăn." Sau đó không đợi bên kia nói gì, anh vội vã nói thêm: "Anh có
việc, cúp máy đây."

Phùng Tấn Đình chắc là có ý đưa Trình Tiêu đi xử lý vết bẩn trên mặt

và người, nhưng Trình Tiêu từ chối. Cố Nam Đình thấy cô nhìn đồng hồ
đeo tay như nhắc nhở anh ta gì đó. Sau đó, Phùng Tấn Đình đi trước với vẻ
hối lỗi, lúc đi ngang qua Cố Nam Đình, anh ta gật nhẹ đầu chào.

Hai người là nhân vật đang đối đầu nhau trong ngành gần đây, cho nên

quen biết nhau không có gì là lạ, Cố Nam Đình gật đầu chào lại. Còn Trình
Tiêu rõ ràng là rất thê thảm, nhưng tư thế bình tĩnh, thản nhiên đứng tại chỗ
lau vết café trên mặt lại có vẻ xa cách với sự đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.