MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 100

- Cũng không nói cô ấy được. à mà như Linh thì cần gì đi làm, nhà giàu
mà. Cô ấy đã phụ anh, hẳn biết vì lý do gì rồi?
Thiên Bạch cười:
- Nhưng mà... Chuyện tình cảm đâu thể miễn cưỡng được?
- Vâng, tôi hiểu chuyện đó. Nhưng tình cảm cũng không thể khống chế
được. Tôi nghĩ là anh cũng biết chuyện đó. Ngay tối qua, khi quý vị đã về
nhà, tôi nghĩ đến chuyện của cô Linh. Ở trong trường hợp tôi, tôi cũng sẽ
hành động như cô ấy.
- Tại sao vậy?
- Đã biết là chẳng đi đến đâu, thì cứ mãi đeo đuổi làm gì khổ tâm? Thái độ
của cô ấy tối qua cũng quá rõ ràng cơ mà.
- Tôi biết phải làm sao bây giờ?
- Chuyện đó ngoài anh ra chẳng có ai giúp giải quyết được đâu.
- Thế bây giờ theo ý cô, tôi nên hành động ra sao?
- Anh tự tìm lấy cách giải quyết.
- Cô có biết là trên cương vị nghề nghiệp tôi rất cần sự trợ giúp của Linh
không? Bữa nay không có cô ấy, tôi bù đầu.
- Tôi hỏi thật, anh chẳng có một chút tình cảm gì với cô ấy à?
Thiên Bạch lắc đầu.
- Chuyện đó không thể miễn cưỡng được.
- Nếu vậy thì... để tránh hậu hoạn, để tránh lịch sử tái diễn... anh cứ để cô
ấy đi đi... Như vậy đối với anh và cả cô ấy đều tốt.
- Nhưng mà...
- Không có nhưng gì cả. Chỉ có cách đó mới giải quyết được mọi việc.
Bạch yên lặng một chút nói.
- Tôi thật tình rối lắm.
Khả Di nói:
- Vậy thì đến đây, tôi và Triết sẽ cùng anh uống rượu.
- Rảnh vậy à?
- Dĩ nhiên. Đâu phải lúc nào cũng phải làm việc đâu?
Bạch nói:
- Vậy thì ở chỗ cũ nhé. Tôi sẽ đến ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.