MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 99

- Cô ấy đã nghỉ làm.
- Ủa nghe nói cô Linh là em họ của ông mà?
- Vâng, nhưng cô ấy có việc riếng của cô ta.
Anh bồi không dám tò mò tiếp bỏ đi.
Buổi chiều không có Linh. Công việc cua Bạch càng bận rộn. Khách hàng
như cố tình, biết không có Linh nên ùa đến khó dễ chàng. Hôm nay chẳng
hiểu sao khách lại đông đảo như vậy làm Bạch không kịp thở.
Và rồi mọi thứ cũng trôi quạ Năm giờ rưỡi, giờ tan sở, Bạch lại nhớ tới
Linh và không dằn được, chàng gọi dây nói.
Nhưng bên kia đầu dây vẫn là giọng nói của cô tớ gái.
- Cô và bà chắc vài ba bữa nữa mới về.
- Thế ông có ở nhà không?
- Chưa tan sở, một chút nữa anh gọi lại đi nhé!
Bạch đành gác máy xuống.
Ngồi trong văn phòng rộng lớn. Bạch thắm thía nỗi cô đơn. Có Linh không
khí khuấy động hơn. Linh giống như con chim sẻ, rảnh rỗi là xà vào phòng
ríu rít. Linh hình như cũng rất thích phục vụ. Thỉnh thoảng cứ hỏi: “Anh
Bạch, anh uống trà, uống cà phê gì không, em phả” Hoặc nếu không, thì
cũng chuyện văn một vài câu bông đùa - Linh là một cánh tay đắc lực. Bao
nhiêu công việc Linh giúp được cho chàng. Vậy mà hôm naỵ Cái cỗ máy
này như bị rụng mất một chiếc bánh răng. Nó hoạt động trở nên ì ạch làm
sao đấy.
Và Bạch thấy mệt mỏi. Thật sự mệt mỏi.
Thiên Bạch cầm máy lên, kiếm một ai đó nói chuyện cho khuây khỏa. Và
bất chợt Bạch nghĩ đến Khả Di.
- Alô! Khả Di đấy à? Thiên Bạch đây. Cô có ở không không?
Có tiếng Khả Di cười.
- Ỗ! Hôm nay ông trở chứng gì mà gọi dây nói cho tôi vậy?
Thiên Bạch ngập ngừng một chút nói.
- Đúng là trời trở giói, nên tôi muốn điên lên dây. Linh nó vừa mới xin nghỉ
việc.
Khả Di chựng lại một chút, rồi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.