MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 97

- Tôi thì khác, cái gì tôi đã bỏ ra thì điều mong đợi kết quả.
Triết nhún vai.
- Cô chỉ nói ngang chứ thật ra cô còn tình cảm hơn người khác.
Lời của Triết làm Linh đỏ mặt, rồi không hiểu sao cô ta lại òa lên khóc,
khóc một cách ngon lành. Khả Di giật mình.
- Linh này, Linh? Cô làm sao vậy?
Triết cũng giật mình, không biết mình đã lỡ lời nào khiến Linh khóc. Bích
Ngọc bước tới vỗ nhẹ lên vai Linh.
- Linh này, có gì đâu mà khóc? Linh là con người đầy tự tin mà, sao lại yếu
mềm như vậy.
- Chị Ngọc... Chị không biết đâu, tôi...
- Tôi biết là Linh cũng có điều phiền não. Bích Ngoc nói - Nhưng mà trên
đời này hỏi Linh chứ có ai hạnh phúc trọn vẹn đâu? Không gặp chuyện này
cũng gặp chuyện khác... Có thể là bây giờ Linh yêu ai đấy người ta không
biết, nhưng với thời gian rồi mọi thứ sẽ sáng tỏ thôi... Linh hãy tin tôi.
- Không, không bao giờ có chuyện đó... Anh ấy làm sao hiểu được lòng tôi
chứ?
Linh nhìn Ngọc nói, rồi như sực nhớ ra, Linh nín khóc.
- Xin lỗi. Hôm nay xúc động quá nên tôi không được bình tĩnh, tôi xin lỗi
mọi người. Chị Bích Ngọc... Dù gì tôi cũng cảm ơn những điều chị vừa nói.
Và Linh cười, mọi người cười theo, Triết pha trò.
- Sau cơn mưa trời lại sáng.
Di cười.
- Hôm nay là ngày vui của chúng tôi, mong là các bạn phải vui lên. Cười to
lên.
Không ai được quyền nói gì xúi quẩy nhé.
- OK. Thiên Bạch như hiểu ý bước tới ngồi cạnh Linh - Tối nay tôi có bổn
phận làm cho Linh vui lên, phải không?
- Đúng vậy! Khả Di cười nói - Con người nhiều lúc phải biết người biết ta
mới trăm trận trăm thắng chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.