MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 103

- Không quan trọng. Chiến nói - Tôi đã kỳ hẹn cho mình là chỉ làm việc
này hai năm. Sau đó có một số tiền là rút lui.
- Đi làm việc khác?
- Vâng, trở lại với cái nghề đã học là điện toán.
- Tính toán hay đấy. Điện toán hiện nay cũng khá ăn khách.
Thiên Bạch cười nói.
- Con người biết nhìn xa.
- Đừng bốc tôi như vậy. Chiến nói - Chẳng qua tôi biết cái nghiệp ca hát
không bền, nên phải tính đường thủ thân thôi.
Triết nói.
- Đúng. Nghề ca hát không có tính lâu dài. Ngay chính những người gọi là
hành chính sự nghiệp như tôi cũng thấy một lúc nào đó rồi sẽ bị đào thải.
Khả Di nói.
- Ủa, hôm nay chúng mình ra đây là vì Thiên Bạch cơ mà?
Triết quay qua Thiên Bạch.
- ã... Anh Bạch, sao? Đã tìm được cô Linh chưa?
Thiên Bạch buồn bã.
- Cô ấy đã đi về quê chơi, có lẽ mấy hôm nữa mới quay về. Tôi nghĩ là lần
này cô ấy đã quyết định.
Khả Di lắc đầu nói.
- Anh cũng ích kỷ lắm, chỉ nghĩ đến chuyện người ta giúp mình trong việc
làm, chứ không nghĩ gì đến tình cảm.
Thiên Bạch ngồi yên, Triết thì nói.
- Tôi thấy thì tốt nhất anh nên để cho cô ấy như vậy. Bở vì ai cũng thế. Hy
vọng cái mà mình không được thì sớm muộn gì phải đau khổ. Chi cho bằng
sớm dừng lại.
- Tôi hiểu - Bạch có vẻ khổ sở - Nhưng mà để cô ấy nghỉ việc như vậy
cũng khó. Cô ta lại có quan hệ họ hàng, rồi tôi phải ăn nói làm sao với cô
dượng của tôi?
Di nói.
- Nhưng mà trên đời này chẳng có cách giải quyết nào toàn thiện toàn mỹ.
Nếu cần phải hy sinh thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.