MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 146

quá khứ của Chiến.
- Nghĩa là sao?
- Bích Ngọc có cái gia thế vững chãi nề nếp tốt - Sự nghiệp công danh đầy
đủ. Ngọc giống như một đóa hoa được vun trồng ở nhà kiếng. Còn Thù
Chiến, mặc dù cũng tốt nghiệp đại học, nhưng cậu ấy lại giống như cây cỏ
hoang dại, mọc trong rừng.
Triết cười:
- Có nghĩa là em muốn nói, giữa hai người không thể có sự thỏa hiệp?
Khả Di lắc đầu.
- Tạm thời thì không thấy gì.
- Anh thì rất ái mộ cậu Thù Chiến. Cậu ta có vẻ chững chạc, biết cách tự
chế, chứ không như những ca sĩ khác, hát hỏng một cách không chọn lọc.
Khả Di cười:
- Anh có ái mộ bằng thừa. Thù Chiến thích Bích Ngọc hơn.
Triết nhìn Di.
- Tại sao ta không giúp đỡ họ.
Khả Di chau mày. Giúp họ? Được thôi. Nhưng còn mình? Ai sẽ giúp được
ta.
Nhưng Di không nói, hỏi:
- à quên. Anh đã dùng cơm tối chưa?
Triết cười.
- Trong lúc chờ đợi, anh đã làm một gói mì ăn liền.
Di đứng dậy.
- Để em làm thêm món gì cho anh ăn nhé?
Triết lắc đầu.
- Anh không thấy đói. Đừng đi, ngồi xuống đấy đi, anh có chuyện muốn
nói với em.
Di lại ngồi xuống, Có một khoảng khác yên lặng, Di chợt hỏi:
- Sao? Con gái anh đã khỏe hẳn rồi chứ?
- Vâng, trẻ con bao giờ sức khoẻ hơn hẳn người lớn nên nó đã khỏe. Có
điều... Triết thở dài nói:
- Nó đã gầy đi mà cả Mỹ cũng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.