MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 158

xẩy ra. Bởi vì anh nghĩ kỹ xem... Ly dị rồi lấy em, liệu anh có thấy hạnh
phúc không? Hay là lương tâm của hai đứa sẽ phải mãi cắt rứt? Thật em
không ngờ... anh lại hành động như vậy.
Triết lắc đầu.
- Khi làm việc này, anh nào có nghĩ gì khác? Anh chỉ sợ bị mất em thôi.
Khả Di ngồi nhích lại về phía Triết. Nàng chậm rãi nói:
- Mãi mãi, anh sẽ không bao giờ mất em. Anh Triết ạ. Anh nên nhớ là... Dù
người em ở nơi nào, thì trái tim em vẫn mãi mãi bên anh. Anh cũng biết
điều đó cơ mà?
Triết vòng tay quay người Di
- Di này. Em ở lại không được à? Em cần gì phải đi chớ?
Nhưng Di lắc đầu.
- Không đươc, không phải chỉ là sự ràng buộc của hợp đồng mà còn là vì
em cần có một không gian yên tĩnh để suy nghĩ.
Triết năn nỉ:
- Nhưng đâu cần phải rời khỏi đây ngay đâu?
- Nếu em ở lại, thì với hoàn cảnh bây giờ, nào có gì phân biệt?
Khả Di cười nói tiếp:
- Em phải rời khỏi đây? Như vậy vừa có lợi cho anh mà cả cho em!
- Nhưng mà... Anh đã nói chuyện với Mỹ xong rồi?
- Mỹ đồng ý? Chưa hẳn là một sự tự nguyện, mà có thể chỉ vì bắt buộc.
- Nhưng bây giờ chuyện đã nói xong không lẽ rút lại?
- Cũng chẳng có gì đáng ngại. Khả Di nói - Vợ chồng mà, anh chỉ cần quay
lại nói với chị ấy. Ban nãy chỉ vì không làm chủ động được tình cảm của
mình, anh đã nói bậy và xin lỗi, là xong.
Triết nhìn Di, lắc đầu:
- Em làm việc mà chẳng nghĩ một tí nào đến anh cả.
- Nếu không nghĩ đến anh, em nào đã tính đến chuyện bỏ đi?
Khả Di cười buồn nói:
- Em đã nghĩ kỹ rồi. Anh không thể sống thiếu Mỹ và hai con của anh được
nhất là hai con của anh được, chúng là máu thịt của anh, anh cũng yêu
chúng nó và tình yêu tin làm anh giằng co, đau khổ... Em biết anh cũng yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.