MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 168

cũng bất định như bèo mây. Mới thấy vui vẻ rồi lại chia tay đấy. Tôi mà có
được ngày hôm nay là cũng nhờ có Triết và Khả Di, vậy mà bây giờ. Thấy
họ xa nhau mà cảm hoài. Mọi chuyện giống như những bọt nước trên biển,
hình thành rồi tan nhanh.
- Nhưng Khả Di không tan biến, Khả Di vẫn hiện hữu.
- Nhưng tôi dám chắc là Di sẽ không quay về đây trước hai năm hợp đồng.
- Với cá tính và con người của Di thì như vậy. Nhưng mà... biết đâu?
- Biết đâu làm sao?
- Tôi cũng không nói được Bích Ngọc lắc đầu nói - Bây giờ tôi muốn đi tìm
xem Triết đang ở đâu?
- Tôi sẽ đi với Ngọc.
- Vậy thì tốt. Ngọc nói - Tôi có cái linh tính là Triết đang gặp điều gì đó
không vui.
- Cũng có thể lắm.
- Bởi vì tôi biết Triết là con người nhiều tình cảm. Triết không thể nào vô
tình như vậy. Nhưng trước hết để chúng ta gọi điện thoại xem?
Và đến trạm điện thoại công cộng, trước tiên Ngọc gọi dây đến dài truyền
hình. Ở đây cô thư ký cho biết là trước đó một ngày Triết đã xin nghỉ, nên
không có mặt. Ngọc lại gọi dây nói đến nhà mướn của Triết và Khả Dị
Nhưng chuông điện thoại đã reo rất lâu mà chẳng ai tiếp. Vậy là chẳng có
ai ở nhà.
Cuối cùng, Ngọc quay qua Chiến.
- Ở đây còn một điểm cuối cùng, đấy là nhà cũ của Triết, nơi có cả vợ con
anh ấy. Vậy thì không gì hơn là ta trực tiếp đến đấy, anh thấy sao?
- Ngọc tin là Triết có mặt ở nhà à?
- Có thể là như vậy.
Cả hai lên xe, Chiến nhạy bén quay sang nhìn Ngọc.
- Có phải Ngọc nghi ngờ điều gì?
- Tôi cũng không chắc. Nhưng mà rõ là vô lý. Chẳng có lý do gì lần cuối
cùng mà Triết lại để cho Di thất vọng như vậy.
Ngọc nói Thù Chiến chỉ yên lặng và tăng nhanh tốc độ xe.
Nhà cũ của Triết ở ngoại ộ Ngọc có qua mấy lần nên cũng khá quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.