MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 169

Lúc họ dừng xe lại dưới nhà. Thấy bên trong yên tĩnh nên yên tâm. Chắc
không có chuyện gì xảy ra đâu. Ngọc tuy nghĩ vậy nhưng vẫn thấy hồi hộp,
bởi những yếu tố dồn dập của Triết gây ra cho Mỹ, rồi Khả Di gây ra cho
Triết. Con người mà, nào phải lúc nào cũng bình tĩnh sáng suốt đâu?
Ngọc đưa tay lên nhấn chuông. Một lúc mới nghe tiếng chân rồi cửa mở.
Một chú bé giống Triết xuất hiện, nó rụt rè nhìn hai người.
- Ba có ở nhà không cháu?
Đứa bé yên lặng gật đầu, rồi nép qua một bên. Ngọc và Chiến tự nhiên
bước vào. Thấy phòng khách vắng lạnh.
- Thế ba mẹ đâu rồi cháu.
Đứa bé cũng không lên tiếng, nó tròn mắt chỉ về phía căn phòng đang đóng
kín cửa, nó có vẻ sợ sệt. Bích Ngọc và Chiến nhìn nhau căng thẳng. Do dự
một chút rồi quyết định. Cả hai bước tới cánh cửa đóng kín. Ngọc đưa tay
lên gõ cửa. Có tiếng của Mỹ từ trong vọng ra. Nhưng khác với thường
ngày. Giọng của Mỹ lớn tiếng giận dữ.
- Ai đấy? Đã bảo là không có cho ai vào cả, sao chúng mày lại không nghe
chứ?
Bích Ngọc biết là Mỹ đang rầy con, vội lên tiếng:
- Bích Ngọc và Thù Chiến đây mà chị Mỹ. Thế anh Triết có mặt ở nhà
không chi?
Bên trong phòng chợt yên lặng, rồi cửa mở. Xuất hiện trước mặt hai người
là một Mỹ rất khác thường, một Mỹ đầu bù tóc rối. áo quần xốc xếch.
- Các vị đến rất là kịp lúc. Mỹ với thái độ hung hãn - Vào đây, vào đây đi.
Mấy người hãy nghĩ giùm xem. Ai phải ai trái?
Bích Ngọc hơi bất ngờ, lùi ra sau một chút.
- Chi Mỹ! Sao vậy?
Mỹ chụp lấy tay Ngọc nói:
- Nào vào đây. Anh Triết đang ở trong đấy đấy. Mấy người đến đây là để
gặp anh ấy mà? Vậy thì vào đấy mà gặp.
Bích Ngọc đưa mắt nhìn quanh. Thư phòng không ngăn nắp như ngày nào.
Nó bị bới tung lên. Giấy má bừa bãi dưới đất. Trong khi Triết ngồi ở một
góc tường thiểu não:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.