MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 185

QUỲNH DAO

Mây Trắng Vẫn Bay

Chương 24

Về đến nhà Bích Ngọc vào phòng khép cửa lại. Nàng lên giường định ngủ
ngaỵ Một ngày căng thẳng, lại mệt mỏi... Bao nhiêu chuyện dồn dập. Dù là
chuyện của bạn bè nhưng Ngọc lại khổ tâm không ít.
Và có lẽ vì mệt, cũng có thể vì rượu. Thật nhanh, Bích Ngọc thiếp đi.
Nhưng giấc ngủ không phải hoàn toàn là bình thản... Những cơn ác mộng
vật vờ. Ngọc ngạc nhiên - Không hiểu sao trong những giấc mơ đó chỉ
hoàn toàn thấy khuôn mặt của Chiến chứ không thấy Chí Hào... Ngọc
không thể không thừa nhận một điều... Chiến mạnh khỏe, rắn rỏi hơn Hào.
Đó là hai con người với lại cá tính khác nhau. Nhưng đôi lúc như hòa nhau
thành một. Nhiều lúc Ngọc không phân biệt được. Và khi tỉnh dậy, Ngọc
thấy cổ họng khát bỏng, người lại ướt vã mồ hôi. Một sự giằng co đáng sợ.
Bích Ngọc ngồi dậy nhìn ra cửa sổ. Bên ngoài trời tối sẫm. Nhìn vào đồng
hồ. Mới mười một giờ hơn. Ngọc bước vội ra phòng khách, tìm một ly
nước lọc giải khát. Đèn ở đây còn sáng choang, mẹ đang ngồi xem ti vi.
Thấy Ngọc bước ra, người mẹ hỏi:
- Con có muốn ăn gì không, mẹ nấu cho?
Ngọc vừa rót nước vừa nói:
- Thôi không cần, con chỉ thấy khát thôi mẹ.
Người mẹ nhìn con gái lo lắng.
- Hình như con không được khỏe phải không? Ban chiều lúc con về nhà mẹ
thấy con xanh xao thế nào đấy!
Bích Ngọc ngồi xuống gần mẹ trấn an.
- Ban nãy con có uống tí rượu rồi đi ra gió nên hơi choáng váng, nhưng bây
giờ thì không sao rồi.
Bích Ngọc nói, mặc dù vẫn còn thấy nhức đầu. Buổi chiều đến giờ chưa có
hạt cơm trong bụng, nhưng Ngọc vần không thấy đói.
- Con đã uống rượu với ai vậy? Người mẹ hỏi - Thù Chiến à?
- Không phải con chi uống có một mình, sau đấy mới gặp bọn Triết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.