MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 21

làm việc với họ suốt ba ngày. Mãi đến bữa nay mới dứt điểm. Đưa họ đi
xong, quay trở về phòng, nhìn đồng hồ ở trên bàn. Bạch hơi bực dọc.
Chàng kêu lên:
- Linh ơi, vào đây!
Linh là thư ký riêng mà cũng là cô em họ của chàng. Bạch hỏi:
- Thế nào, có liên lạc được với Bích Ngọc chưa?
- Em đã gọi dây nói gần trăm lần. Chẳng có cô ấy ở ngân hàng, mà ở nhà
cũng không có.
- Sao vậy? Cô có biết là cả ba ngày qua tôi không gặp được cô ấy không?
- Nhưng đó nào phải lỗi của em đâu?
Thiên Bạch ngồi xuống ghế.
- Thật là chán.
Linh nhìn ông anh họ cười.
- Nhưng mà... Em có một kế hoạch này hay lắm.
- Nói đại đi, đừng làm anh đứt gân máu.
- Nhưng đây là chuyện riêng của em mà?
- à! Định làm tiền nữa à?
- Anh muốn nghe ư?
- Chuyện gì chứ?
- Em đã mời Bích Ngọc đi dùng cơm tối với em.
- Vậy à? Anh tham gia được không?
- Để em nghĩ lại.
- Còn phải nghĩ. Anh sẵn sàng làm khổ chủ...
Thiên Bạch nói, Linh cười ý nhị vừa bước ra cửa vừa hỏi:
- Hỏi thật anh nhả Anh mê Bích Ngọc ở điểm nào vậy?
- Chuyện đó không dính líu gì em cả, hãy về làm việc đi.
Thiên Bạch khỏa lấp, nhưng Linh đã trề mồi nói:
- Xin lỗi nhé. Giờ này cũng đã hết giờ làm việc rồi ông ạ.
- Vậy à! Thế mấy giờ thì Bích Ngọc đến?
- Chuyện đó của em mà, có dính líu gì đến anh?
- Thôi nhường lại cho anh đi. Thiên Bạch nài nỉ - Tuần sau anh sang Mỹ
anh sẽ mua quà cho em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.