MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 22

- Cho em hay là cho Bích Ngọc?
- Thì cả hai...
- Em không tin, thôi thì thế này nhé. Anh đưa tiền mặt đây, em một mình đi
shop chọn món mình thích.
Thiên Bạch lắc đầu:
- Đúng là làm tiền trắng trợn.
Linh cười:
- Cái này không phải làm tiền, mà là ngư ông đắc lợi.
Ngay lúc đó Bích Ngọc xuất hiện, thấy Thiên Bạch hiện diện, Ngọc có vẻ
ngạc nhiên.
- Ồ! Anh cũng có ở đây nữa à?
Bạch thú nhận:
- Tôi muốn được đi dùng cơm chung với hai người. Chúng ta đi ăn cơm gì
đây? Cơm Tàu nhé?
Bích Ngọc lắc đầu:
- Món gì nhè nhẹ thôi. Tôi chỉ ăn tô mì thôi đấy.
Linh kêu lên:
- Ồ! sao đơn giản vậy, hôm nay có ngưòi chịu chi mà?
Thiên Bạch nhìn cô em gái:
- Này cô em, năm nay cô hai mươi sáu tuổi rồi nhé, không còn trẻ con đâu?
- Rồi sao?
- Cô không nhìn lại Bích Ngọc xem, người ta học cùng lớp với cô lại cùng
tuổi, mà lại chững chạc thế nào?
- Vậy tự nhiên thế này là xấu ư?
- Đôi lúc cần phải tỏ ra người lớn một chút!
Linh trề môi:
- Ở nhà mẹ còn chưa chê em điểm nào, đừng có nói là anh.
- Nhưng anh nói vậy là muốn tốt cho em thôi.
- Cảm ơn nhé? Và quay sang Bích Ngọc Linh nói - Bạn có biết không? ông
ấy mấy ngày liền không gặp được bạn là trút hết mọi chuyện bực dọc lên
người mình.
- Linh này! Thiên Bạch khổ sở - Em có nói xấu cũng vừa phải thôi chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.