MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 23

Riết rồi em chẳng nể anh tí nào cả. Em chua ngoa như con mụ bán cá ngoài
chợ vậy.
- Đúng rồi, em thì lúc nào chẳng chua ngoa, chỉ có Bích Ngọc của anh là
dịu dàng thục nữ thôi... Vậy thì, em đi đây, để khuất mắt hai người vậy
Rồi Linh vội vã bỏ đi ra ngoài. Thiên Bạch ngỡ ngàng:
- Cô ấy làm sao vậy?
- Anh đã chọc giận Linh. Không đuổi theo còn ngồi đó làm gì?
Thiên Bạch giật mình, vội chạy đuổi theo. Nhưng một lúc sau, quay lại:
- Cô ấy bỏ đi mất rồi.
Bích Ngọc lắc đầu nói:
- Lần đầu thấy Linh nổi giận đấy.
- Nó lúc nào chẳng vậy, lúc nào cũng vẫn đong đỏng... Thiên Bạch lắc đầu
nói - Nhưng ban nãy tôi nào có cố tình đâu.
- Anh cũng kỳ, trước mặt bạn vè cũng phải giữ sỉ diện cho cô ấy một chút.
- Tôi cũng nào có nói gì quá lắm đâu.
Bích Ngọc suy nghĩ:
- Có lẽ Linh nó về nhà, để lát nữa tôi ghé qua một chút.
Thiên Bạch nói:
- Tôi sẽ cùng đi với Ngọc nhé. Bằng không cô ấy sẽ không tha thứ tôi.
- Nhưng tám giờ tối nay tội lại có hẹn với Khả Di.
- Tôi có thể tham gia được không?
- Không được, chúng tôi có chuyện riêng.
Sau đấy Thiên Bạch đưa Bích Ngọc đi ăn. Ngồi trong nhà hàng Bạch hỏi:
- Nghe nói là tháng sau Ngọc và Khả Di sang Mỹ du lịch?
- Vâng.
- Tuần sau này tôi cũng có việc sang đấy. Hay là Ngọc và Di đi sớm một
chút đi?
- Không được. Phép của tôi ở tháng sau.
- Tiếc thật, đi chung được sẽ vui hơn.
Rồi Thiên Bạch hỏi:
- Đi chơi không hay là còn mục đích gì khác?
Bích Ngọc suy nghĩ rồi gật đầu. Bạch lại hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.