MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 213

lúc làm Chiến mặc cảm. Chiến nghĩ Ngọc giống như một cánh hoa vun
trong nhà kính. Mình lại như cỏ dại trong rừng. Không tương xứng nhưng
Chiến vẫn không ngăn được ươc mơ được kề cạnh.
Chiến biết, Ngọc không là cô gái đơn giản. Ngọc có những mâu thuẫn,
nhưng khổ tâm của riêng nàng. Ngọc vẫn còn nhớ đến Chí Hào. Đó là một
bức tường ngăn cách không cho Ngọc sống thực. Nhưng Hào chết đã hơn
ba năm rồi còn gì? Hắn là cái gì mà đến giờ phút này vẫn chiếm trọn được
trái tim cả phần hồn của Ngọc chứ? Đó là lý do chính đáng hay ngụy biện?
Mấy năm qua Ngọc gượng sống được chỉ vì nghĩ đến Hào thôi ư?
Chuyện đó Thù Chiến thấy rõ là vô lý nhưng mà Thù Chiến vẫn không thể
quên được Ngọc. Chiến như một kẻ đã lỡ lún chân vào cuộc tình. Chỉ bị lún
sâu hơn chứ không làm sao rút chân ra được. Mà như vậy thì chỉ có nghĩa
là đau khổ, là tự dằn vặt bản thân. Hay đó là định mệnh? Chiến cũng không
biết. Định mệnh hay ý trời gì thì Chiến cũng cam tâm nếu được đáp lại tình
yêu.
Về đất Mỹ là cả một nỗi đau. Nhưng ở lại thì nỗi đau sẽ càng to hơn. Biết
làm sao bây giờ? Chiến cứ ngồi như vậy, đốt hết điếu thuốc này đến điếu
thuốc khác. Đầu óc rối mò với bao nhiêu khổ đau, phiền muộn. Nhiều lúc
Chiến định gọi Triết thức dậy, để có một người tâm sự hàn huyên. Nhưng
rồi Chiến lại tự chế được. Mấy ngày qua Triết cũng bị giằng co nội tâm
nhiều quá rồi. Đã mệt mỏi kiệt sức. Nhưng mà dù gì Triết cũng tìm được lối
ra. Triết đã nói đúng. Làm đàn ông mà. Đôi lúc phải biết hy sinh một chút.
Đàn ông là phải có trách nhiệm và sống vì trách nhiệm.
Đột nhiên rồi Chiến có một cảm giác kỳ cục, Chiến chợt thấy mình cũng có
trách nhiệm với Bích Ngọc. Đấy là phải mang lại niềm vui và hạnh phúc
cho nàng. Phải xóa hêt hình bóng như quỷ ám của Chí Hào trong tim Ngọc.
Đó là trách nhiệm. Vâng, đó là trách nhiệm. Chiến có cái trách nhiệm đó
với Ngọc. Cái ý niệm đó vừa thoáng lên trong đầu, bao nhiêu mâu thuẫn
chợt biết mất. Và mặc cho thời gian đã khá khuya, Chiến chồm người tới
máy, quay số gọi điện cho Ngọc
Khi chuông điện thoại đầu dây bên kia reo vang Chiến mới thấy mình hấp
tấp quá. Nhưng đã lỡ rồi. Cũng lại có người tiếp máy ngaỵ chắc hẳn là Bích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.