MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 215

- Nếu thế thì tôi rất yên tâm.
Nhưng Chiến lại quay lại vấn đề chính.
- Hãy cho tôi biết chuyện của Ngọc với Chí Hào đi.
Ngọc có vẻ xúc động:
- Đừng nhắc đến nữa. Tôi đã nói, chuyện đó dã qua rồi.
Chiến kêu lên:
- Vậy sao Ngọc lại còn cự tuyệt tình tôi?
- Đó là hai vấn đề khác nhau. Không thể nhập nhằng được
- Bích Ngọc. Cô phải công bằng một chút. Cô suy nghĩ kỹ đi. Cô bảo tôi đó
là hai vấn đề khác nhau. Nhưng tại sao cô cứ mang tôi và Chí Hào ra trộn
lẫn mãi thế? Tôi biết chuyện đó vì cô sợ không dám đối diện với tôi. Sao
vậy?
- Nhưng mà... anh thông cảm cho... chuyện tình cảm ta không thể miễn
cưỡng được.
- Tôi không tin là Ngọc hoàn toàn vô tình với tôi. Chiến nói - Tôi biết rõ
điều ấy. Bởi vì mai này tôi lên phi cơ mà Ngọc lại cũng không ngủ được.
Có phải là Ngọc cũng có nghĩ đến tôi?
- Tôi bận chuyện vả lại bây giờ cũng còn sớm.
- Sớm gì nữa, Ngọc hãy nhìn đồng hồ xem. Đã ba giờ khuya rồi.
- Nhưng chuyện thức khuya là chuyện của tôi, có dính líu gì đến anh?
Ngọc chợt thấy bực dọc khi bi người ta nhìn rõ tim mình.
- Bích Ngọc. Thù Chiến xuống nước - Tôi van cô mà, cô hãy cho tôi được
một cơ hội cuối cùng.
- Tôi thấy chuyện đó không cần thiết.
- Ngọc hãy nói rõ đi. Chuyện ngay trong tim cô bây giờ là gì? Tại sao Ngọc
lại cự tuyệt với mọi thứ, khi bảo là chuyện cũ đã được khép lại chứ?
Ngọc ấp úng rồi nói:
- Tôi không muốn lại hại người cũng như hại mình một lần nữa.
- Tôi chấp nhận chuyện đó. Ngọc hãy gặp tôi đi hoặc cho tôi gặp...
- Không được!
Ngọc sợ hãi kêu lên. Anh chàng này chắc sắp điên mất. Giờ này là mấy giờ
mà muốn gặp chứ. Ngọc hấp tấp tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.