MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 218

ai để ý... Chính cái đó khiến cuộc tình không hoàn hảo, nó phá hỏng...
- Anh nói gì lộn xộn quá
- Có thể, nhưng Ngọc cứ kể đi. Nhiều khi người trong cuộc đâu có sáng
bằng kẻ bên ngoài? Vả lại Chí Hào qua đời đã hơn ba năm rồi. Ngọc không
có lý do gì để chôn vùi mãi cái tuổi xuân của mình cả.
Ngọc nhìn lên:
- Chuyện đó là chuyện riêng của tôi. Mà tôi cũng nào có thể là sẽ ở mãi thế
này dến già đâu?
- Thế thì tại sao Ngọc lại cự tuyệt tình tôi?
- Đó là chuyện khác. Ngọc vội vã phản ứng - Mãi dến giờ phút này tôi cũng
chưa chuẩn bị để tiếp nhận một ai, tôi cảm thấy thời gian chưa chín tới.
Thù Chiến pha trò:
- Như vậy tôi nên chui vào tủ lạnh để làm đông cứng quả tim. Bao giờ
Ngọc thấy thời cơ tới thì giúp tôi mang ra làm ấm lại.
Ngọc nghe Chiến nói không cười, chỉ thở dài:
- Anh đừng có bức tôi. Có thể chúng ta chẳng có duyên nợ gì cả.
- Tôi thấy chuyện này không dính líu gì đến cái gọi là có duyên cả.
Chiến nghiêm giọng nói:
- Ngọc hãy suy nghĩ kỹ đi. Ngọc chưa dám nhìn thẳng vào sự thật. Nhưng
tôi bỏ qua chuyện đó. Bây giờ cái yêu cầu chính của tôi ở đây là muốn biết
rõ sự thật về mối tình của Ngọc với Chí Hào. Chỉ như vậy thôi.
Ngọc ngồi yên nghĩ ngợi
- Nghe xong là anh sẽ quay về Mỹ ngay?
Chiến liếc nhanh sang.
- Chớ còn hy vọng gì mà ở lại?
Ngọc do dự một chút:
- Thật ra thì chuyện tình của tôi với Chí Hào gần như là một cuộc chiến đấu
đầy sóng gió, buồn nhiều hơn vui, nhưng anh ấy là người con trai đầu tiên
đến với tôi. Và không có sự lựa chọn hay suy nghĩ. Tôi yêu ngay anh ấy.
Khởi đầu thì cuộc tình nào cũng có một khoảng thời gian đầy thơ mộng
hạnh phúc. Năm đó tôi mới 16 tuổi. Mới biết yêu. Tôi hoàn toàn lệ thuộc
vào tình yêu và cuộc sống của Chí Hào. Mà Chí Hào thì như anh đã biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.