MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 77

phận làm vợ làm mẹ là đầy đủ rồi.
- Đó là khuyết điểm của em. Triết nói - Em chẳng thấy là lúc gần đây anh
và em gần như không có chuyện gì để nói với nhau nữa ư?
- Em không thấy. Em chỉ tưởng là công việc của anh ở Đài quá bận rộn mệt
mỏi nên em không muốn quấy rầy anh thêm. Em muốn dành thật nhiều thời
gian yên tĩnh để anh được nghỉ ngơi. Chứ không phải là vì không có
chuyện để nói.
Triết lắc đầu:
- Thôi được rồi, chẳng có gì nữa cả.
Mỹ nhìn chồng, có vẻ hơn buồn:
- Anh Triết à... Hình như... anh không được hài lòng lắm về em?
- Không có gì mà không hài lòng. Triết thở ra nói - Em là một người vợ
đảm đang, một người nội trợ giởi, một mẹ hiền... anh khẳng định đều đó là
đúng, nhưng mà Mỹ này... Anh muốn em hiểu anh nhiều hơn.
- Em nghĩ là em hiểu anh nhiều lắm chứ. Anh Triết. Anh nên nhớ là chúng
mình ăn ở với nhau bao nhiêu năm...
- Cái vấn đề ở đây không phải là thời gian. Triết nói - Mỹ này, em có biết là
hiện nay anh đang nghĩ gì không?
Mỹ yên lặng, chăm chú nhìn chồng. Triết thở dài:
- Đấy em thấy không, em làm sao biết là hiện anh đang có một vấn đề rất
quan trọng định thảo luận với em.
- Chuyện quan trọng à?
Linh tính báo cho Mỹ biết điều đó không vui lắm.
- Vâng, chuyện liên hệ đến một người khác nữa.
Mỹ biến sắc.
- Có một người khác?
- Vâng, chuyệ này đúng ra phải mang ra nói lâu rồi, nhưng mà lại không có
dịp cứ nấn ná mãi... Anh mong là hôm nay em sẽ đủ bình tĩnh để nghe anh
nói.
Mỹ như hiểu ra, lắc đầu:
- Thôi đừng, em van anh, anh đừng nói gì cả. Em không hiểu đâu. Em đã
nói với anh rồi. Em chỉ là một người đàn bà rất tầm thường ngoài chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.