MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 87

QUỲNH DAO

Mây Trắng Vẫn Bay

Chương 13

Qúa nửa khuya, Bích Ngọc mới quay về nhà. Sau khi xem Thù Chiến biểu
diễn xong, mọi người khiêu vũ. Mặc dù hôm ấy Bích Ngọc chỉ nhảy với
Chiến có hai bản. Nhưng rồi về nhà vẫn không ngủ được. Bích Ngọc cũng
không hiểu tại sao. Phải chăng vì Chiến đã mang Ngọc về với quá khứ, với
Chí Hào.?
Ngọc nằm trằn trọc trên giường, mãi đến lúc gần sáng mới chợp mắt được
một chút. Nhưng Ngọc lại nằm mợ Trong mơ là cảnh đánh nhau giữa Chí
Hào và Chiến. Máu me đỏ cả.
Ngọc giật mình tỉnh dậy, mồ hôi đẫm ướt trán. Nhìn vào đồng hồ. Mới hơn
năm giờ. Nàng ngồi dậy rót một ly nước lọc và ngồi đấy với một khối óc
rỗng tuếch. Và Ngọc đã ngồi như vậy cho đến lúc mẹ nàng thức giấc.
- Ồ, hôm nay con làm sao thế? Chủ Nhật mà sao chẳng ngủ nướng thêm
một chút?
Ngọc đứng dậy.
- Thôi để con sửa soạn đến nhà thờ.
- Đến nhà thờ à? Buổi lễ đầu tiên mười giờ mới bắt đầu đấy.
Người mẹ nhắc nhở và Ngọc lại ngồi xuống.
- Vậy sao hôm nay mẹ lại dậy sớm như vậy?
- Càng lớn tuổi càng không ngủ được. Người mẹ cười nói - có lẽ vì tiếc rẻ
thời gian.
Ngọc cười:
- Mẹ lúc này xem phim xã hội nhiều quá nên nói chuyện cũng khác.
- Lúc gần đây phim xã hội hay đâu còn? Mẹ Ngọc nói - Đài họ chỉ chiếu
toàn phim kiếm hiệp không thôi.
- à, con uống sữa nhé, mẹ pha?
Ngọc lắc đầu. Mẹ Ngọc vớ tờ báo lên như định xem chương trình truyền
hình tối nay, đột nhiên bà nhìn ảnh của Thù Chiến.
- Ồ! Cái anh tài tử này sao giống Chí Hào vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.