- Nhưng là hai người khác nhau. Bích Ngọc nói - Tối hôm qua con đã khiêu
vũ với anh ta.
- Vậy à?
Mẹ Ngọc ngạc nhiên:
- Vâng, Thù Chiến là một tài năng mới được Khả Di và Triết khám phá,
anh ta có cái nét của Chí Hào.
Người mẹ không nói gì, nhưng có vẻ không vui lắm, chỉ hỏi:
- Một hồi con đi lễ nhà thờ, có cần mẹ theo không?
- Không cần mẹ ạ.
Rồi Ngọc đứng dậy đi vào phòng ăn.
Ăn sáng xong, Ngọc thay áo xuống lầu. Nàng gặp Bạch đang rửa xe. Ngọc
bất ngờ.
- Anh một mình rửa xẻ Sao không đưa đến tiệm?
- Lâu lâu lao động một lần cũng vuỉ à Ngọc đi đâu đấy?
- Đến nhà thờ.
- Để tôi rửa xe xong đưa Ngọc đi?
- Cảm ơn anh, nhưng tôi thích đi bộ hơn. Buổi sáng đi bộ thế này cũng là
một cách vận động.
- Tối qua Ngọc về khá khuya.
- Vâng, vì hôm qua đi ăn với Khả Di và Triết. Sao anh biết?
- Bởi vì lúc đó tôi còn thức, tôi đang ngồi nghe nhạc.
Để thay đổi không khí, Ngọc hỏi:
- Lúc này Linh nó thế nào?
- à, chiều nay cô ấy sẽ đến đây. Nếu Ngọc rảnh qua ngồi chơi?
- Vâng, để xem
Và Ngọc khoát tay rồi bỏ đi. Ngọc biết là Bạch đang nhìn theo, nên hơn
lúng túng.
o0o
Khi đến giáo đường còn sớm nên khá vắng. Chỉ có vài người ngồi trong
giảng đường rộng. Một cô gái ngồi bên đàn piano đang dạo một khúc thánh
cạ Ngọc vừa ngồi xuống chợt phát hiện hàng ghế phía trước có một người
dáng dấp khá quen thuộc. à, Thù Chiến cũng đi lễ nữa à?