MÂY TRÔI VỀ PHÍA CUỐI TRỜI - Trang 107

- Chú ấy không còn ở đây nhưng biết về em rất rõ.
- Sao lại biết em?
- Biết mẹ thì tất nhiên phải biết con gái. Thế này nhé, hồi đó mẹ em và chú
anh thương nhau. Về sau vì lý do nào đó hai người chia tay.
Thảo Vi cắn môi:
- Lạ quá nhỉ… Thế chú của anh tên gì?
- Chú Kiên , em có nghe mẹ kể chưa?
Mặt Thảo Vi biến sắc:
- Chú Kiên … là chú ruột của anh?
- Chú bà con thôi.
Thảo Vi nôn nóng:
- Bà con thế nào?
- Bà con gần lắm, chú là em kết nghĩa của ba anh.
- Vậy mà làm em hết hồn.
Thảo Vi thở ra nhè nhẹ. Không chú ý đến nét mặt thay đổi của Thảo Vi,
Bình cười tiếp:
- Chú Kiên vô tình làm ông Tơ bắc cầu cho anh đến tìm em đó. Lúc nào
anh sẽ bật mí cho em biết.

Đôi mắt Thảo Vi bỗng trở nên mênh mông xa vắng. Thoáng hiện trong cô
mối tình thời xa xưa của mẹ.Ngày đó mẹ cũng như cô , cũng yêu bằng cả
tấm lòng , cũng đến với tình yêu bằng sự thuần khiết của con tim , nhưng
điều mẹ nhận được không phải là cùng người ấy bước chung trên con
đường hạnh phúc .

Thấy Thảo Vi có vẻ đăm chiêu, Bình cầm tay cô hỏi khẽ:
- Em còn giận anh sao? Anh đã nói hết rồi…
Thảo Vi ngước lên mỉm cười:
- Không, anh thật là dễ thương, em có giận anh đâu. Em chỉ thương cho
những cuộc tình dang dở.
- Em hãy nghĩ rằng, có khi người ta lại tìm thấy hạnh phúc ở mối tình thứ
hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.