MÂY TRÔI VỀ PHÍA CUỐI TRỜI - Trang 49

tầm mắt cô. Thảo Vi chạy ào ra mở cửa.
- Anh Bình … đi đâu vậy ?
Bình nói nhỏ:
- Đi dự sinh nhật . Vi không nhớ Vi có mời tôi à?
- Vậy hả …Có đem quà theo hông ?
- Có chứ !
Không khí sôi động hẳn lên nhờ sự có mặt của Bình. Mẹ cũng thầm cảm ơn
chàng trai lạ, đã khiến Vi quên đi sự thiếu vắng của ba.
Người khách ra về sau cùng là Bình. Mẹ thầm đoán đây là người bạn trai
thân thiết của Thảo Vi. Mẹ ý tứ lui về phòng riêng để hai người tâm sự.
Bình lấy trong túi ra chiếc hộp giấy đặt vào tay Thảo Vi.
- Có món quà nhỏ tặng Vi!
Thảo Vi cười xúc động:
- Hỏi chơi thôi mà có quà thiệt hả ?
Bình cũng đùa:
- Có chứ . Hổng có chắc đứng ngoài cửa luôn .
- Anh thù dai quá .
- Trêu Vi một chút cho vui. Thời gian qua, tôi không đến vì… có chuyện
buồn.
- Chắc lại thật tình nữa chứ gì?
Bình đứng lên:
- Chúng ta ra ngoài đi, ngồi đây ngột ngạt quá.
Vi theo chân Bình bước ra ngoài. Cả hai ngồi xuống bậc tam cấp rì rào trò
chuyện.
- Vi nói có đúng không? Sao trông anh …tiều tụy vậy?
- Tôi nói điều này Vi đừng cười nghen… Bảo Thi đá tôi một cú đau như
trời giáng !
Thảo Vi tròn mắt ngạc nhiên:
- Vi không tin đâu. Anh lại kể chuyện tiếu lâm chứ gì?
- Không phải, lần này thì đau khổ thật sự.
- Tội nghiệp chưa ? Hèn gì trông anh héo úa…
- Vi làm như tôi là cánh hoa không bằng. Tuy đau khổ chán chường nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.