MÂY TRÔI VỀ PHÍA CUỐI TRỜI - Trang 56

hoan lạc. Cô sắm sửa, tiêu xài thoải mái. Chỉ có một điều Sửu chẳng nhắc
nhở gì đến chuyện cưới xin. Dần dần Bảo Thi cũng không thèm hỏi tới.

Cô cũng chẳng buồn tính chuyện đi làm.

Hồ Điệp nhận quyết định phân công về một trường cấp ba thị trấn.

Trong lúc thu xếp đồ đạc, Hồ Điệp bảo rằng cô rất lo ngại cho cách sống
của Bảo Thi. Bảo Thi không muốn tranh luận với Điệp dù thâm tâm cô
cười thầm đầu óc lú lẫn của bà cụ non đó.

Nhìn vẻ mãn nguyện của Bảo Thi, Hồ Điệp lại băn khoăn. Hay là Bảo Thi
đã chọn đúng? Trên đời này làm gì có tình yêu lý tưởng. Phải chăng tình
yêu đã vuột khỏi tầm tay Bình vì anh không đủ điều kiện vật chất để cung
phụng cho Bảo Thi. Hồ Điệp thương hại Bình, cô trách Bảo Thi sống quá
thực dụng, nhưng những đứa như nó có khi lại sướng đấy.
Vừa cho mấy thứ linh tinh vào túi xách, Điệp vừa hỏi:
- Từ bữa đó tới giờ, Thi có gặp lại anh Bình không?
Bảo Thi lắc đầu:
- Không, mình cũng sợ anh ấy đeo đuổi làm phiền nhưng anh ấy không hề
tới đây.
- Chuyện tình yêu của mấy người sao dễ dàng quá. Chia tay mà không hề
đau khổ, lạ thật!
- Nếu không có anh Sửu thì chưa chắc mình quên anh Bình mau như vậy.
không hiểu là anh ấy đã có ai chưa?
- Thì đá người ta một cái đau điếng mà còn thắc mắc gì? Mình cũng ráng
chờ xem mối tình sét đánh của quý vị sẽ tới đâu.
- Cái giọng của Điệp sao nghe trù ẻo quá. Thời buổi này tình yêu phải hiện
đại. Mà thôi, chừng nào làm đám cưới, mình sẽ đánh gởi thiệp mời cho
Điệp… Điệp sẽ thấy là mình chọn đúng.
Hồ Điệp nhún vai:
- Thi nói thế thì mình chịu thua. Mai mốt có gặp anh Bình, cho mình gởi lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.