MẸ CHỒNG ĂN THỊT CẢ NHÀ NÀNG DÂU - Trang 87

Mẹ ĐạI LÂM than phiền với nhân viên ngân hàng hồi lâu, họ nói chắc là sẽ
vào tk ngay thôi, đã chuyển khoản cho bà rồi, hay là mai lại đến, nếu chưa
về tk, ngân hang sẽ kiểm tra giúp bà. Mẹ ĐạI LÂM buồn bực trở về nhà.
Chiều ngày hôm sau, 20 vạn tệ vẫn chưa về tk. Mẹ ĐạI LÂM vô cùng lo
lắng, bố VƯƠNG HINH nổi giận chỉ trích bà là đồ lừa đảo! Nếu đã lừa
đảo, bố VƯƠNG HINH bèn báo công an, báo rằng mẹ ĐạI LÂM là tội
phạm lừa đảo.
Cảnh sát điều tra, số tiền đó đã vào tk ngay chiều hôm đầu tiên, chuyển vào
tk 1 ng ở Quảng Châu! Liên hệ với cảnh sát Quảng Châu, kiểm tra máy
quay, trong máy hiện ra, khi tiền mới vào tk, liền bị 1 ng trẻ tuổi đeo kính
râm, đội mũ chuyển sang 6 tk khác, lần theo 6 tk đó, trong vòng 2 tiếng
đồng hồ, lần lượt bị ng thanh niên đó rút hết. Thế nhưng đều không điều tra
ra đc ai là chủ của những tk này. Mẹ ĐạI LÂM kêu than 1 tiếng, suýt ngất
lịm đi.
Bố Vương Hinh cười nhạt, chỉ vào mẹ Đại Lâm, nói với cảnh sát: “Kẻ lừa
đảo! Đồ lừa đảo! Tài khoản bà gửi tiền vào có phải là của tôi đâu! Bà
chuyển 20 vạn tệ đến tận Quảng Châu, tìm họ hàng của bà lấy đi hết, còn
muốn lừa tôi, giục tôi mau sang tên cho bà! Anh cảnh sát, quyết không thể
để kẻ lừa đảo này nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật!” Mẹ Đại Lâm ngẩn
người đờ đẫn, mặt xám xịt như người chết, sau đó lao ra khỏi sở công an,
lao đến những chiếc xe đang đi lại trên đường, miệng hét lớn: “Đừng cản
tôi, tôi không muốn sống nữa!” Giằng co hồi lâu, mẹ Đại Lâm bị anh
Trương cảnh sát kéo trở lại sở công an. Dọc đường, bà khóc nghẹn ngào,
vừa khóc vừa nắm lấy tay áo anh Trương nài xin: “Anh cảnh sát, anh phải
giúp tôi tìm lại được 20 vạn tệ, nó là cả mạng sống của tôi!” “Thật khéo
diễn!” Bố Vương Hinh cười lạnh lùng: “Hôm đó tôi đặc biệt đi tìm bà, đưa
cho bà tờ giấy đã ghi rõ số tài khoản và tên chủ tài khoản, bà không chuyển
tiền vào đó, bà đã chuyển cho ai?” Mẹ Đại Lâm vội vàng lấy từ trong túi ra
tờ giấy đó, biện giải: “Chính là tờ giấy này! Tôi đã chuyển đúng vào tài
khoản ghi ở đây! Anh xem đi!” Bố Vương Hinh cầm lấy tờ giấy đó, cầm
bằng hai tay, nhìn một lúc, nói quả quyết: “Không phải tờ này! Tôi không
quen ai tên là Kim Phổ Nhân, người Hàn Quốc à? Họ hàng nhà bà à?” Bố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.