MÊ CUNG ÁN - Trang 22

Để Kiều Thái trói gô mấy tên cướp còn sống lại, Địch Công chạy đến chỗ
xe chở hành lý. Một tên cướp đang nằm sõng soài trên đất, tay ôm chặt lấy
cổ. Một tên khác tay cầm đoản côn, đang dò xét dưới gầm xe. Ông đánh
gục hắn bằng một nhát thương giáng xuống đầu.

Đào Cam bò ra từ dưới gầm xe, tay cầm một sợi dây mỏng.

“Có chuyện gì ở đây vậy?” Địch Công hỏi.

Đào Cam mỉm cười đáp, “Bẩm, một tên mãng phu đã đánh ngất quản gia,
một tên khác suýt đánh trúng đầu thuộc hạ. Thuộc hạ cố tình ngã xuống,
hổn hển thở trong cơn sợ hãi và nằm yên không nhúc nhích. Chúng nghĩ
thuộc hạ đã ngất đi và bắt đầu lục tung hành lý. Thuộc hạ ngồi dậy và từ
phía sau siết cổ tên gần nhất. Rồi thuộc hạ chui xuống gầm xe, kéo sợi dây
chặt hết sức có thể. Tên còn lại không thể đuổi theo thuộc hạ mà không ra
khỏi xe, và hắn cũng không sử dụng đoản côn dưới gầm xe được. Hắn đang
băn khoăn không biết phải làm sao thì đại nhân giúp hắn giải quyết tình thế
lưỡng lự đó.”

Huyện lệnh mỉm cười rồi vội quay lại chỗ Mã Vinh. Đào Cam rút từ trong
tay áo ra một sợi dây và trói chặt tay chân hai tên cướp. Rồi y nới sợi dây
thòng lọng quanh cổ tên cướp đang sắp chết ngạt.

Hai tên này xem thường vẻ ngoài hiền lành của Đào Cam. Y ở tuổi trung
niên, không giống một người học võ, nhưng là người vô cùng mưu trí, đã
nhiều năm làm kẻ lừa đảo chuyên nghiệp để mưu sinh. Một lần, Địch Công
đã giải thoát cho y khỏi một vụ rắc rối, đưa y về làm trợ thủ cho mình. Sở
hữu những hiểu biết sâu sắc về mọi thủ đoạn trên giang hồ, y đã chứng tỏ
bản lĩnh của mình trong việc tróc nã tội phạm và thu thập bằng chứng. Và
đúng như tên cướp mang bộ mặt xanh lét kia đã biết, Đào Cam có đầy mưu
chước không ai ngờ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.