MÊ CUNG ÁN - Trang 28

sảnh đường này đều được khóa và chèn chắn cẩn thận, cửa sổ của nha sảnh
đối diện cũng được đóng kín. Tất cả nhuộm màu tăm tối và hiu quạnh.

Huyện lệnh khoanh tay, ra lệnh cho Kiều Thái đưa kẻ gác cổng đến gặp
ông.

Kiều Thái túm cổ áo gã kia lôi đến. Tên béo lùn vội quỳ thụp xuống.

Địch Công gặng hỏi, “Ngươi tên là gì? Quảng đại nhân đâu?”

“Tiểu nhân”, kẻ kia lắp bắp, “là Đề lao. Sáng sớm nay Quảng đại nhân đã
rời đi theo lối cổng phía Nam.”

“Ấn tín đâu?”

“Ấn tín chắc nằm ở đâu đó trên nha sảnh”, tên đề lao vừa đáp vừa run.

Địch Công không thể nhẫn nại thêm. Ông giậm chân xuống đất và quát
hỏi,“Lính gác đâu, Bộ khoái đâu? Nha lại, Lục sự

*

đâu, những người còn

lại trong huyện nha đâu?”

Lục sự: người giữ việc biên chép văn thư, sổ sách.

“Tháng trước, Bộ đầu đã bỏ đi. Nha lại đã xin nghỉ phép từ gần một tháng
nay và.

“Ở đây không còn lại ai, ngoại trừ ngươi”, Địch Công ngắt lời hắn. Quay
sang Kiều Thái, ông tiếp tục, “Tống tên đề lao này vào chính nhà lao của
hắn. Ta sẽ tự mình tìm hiểu xem rút cục chuyện gì đã xảy ra ở đây!”

Tên đề lao định cự lại nhưng Kiều Thái đã giáng cho hắn một quyền và
khóa chặt hai tay hắn ra sau. Y lôi tên đề lao đi, vừa thúc cho hắn một cú đá
vừa quát, “Đưa ta đến nhà lao!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.