MÊ CUNG ÁN - Trang 30

nội trạch phía sau huyện nha vẫn còn trong tình trạng tốt. Vị Huyện lệnh
tiền nhiệm đã để lại tất cả nguyên vẹn. Phòng ốc đã được quét dọn, vật
dụng đều sạch sẽ và được sửa chữa tử tế. Trù sư

*

của Địch Công đang

nhóm lửa trong bếp.

Trù sư: đầu bếp.

Huyện lệnh thở phào nhẹ nhõm, ít nhất thì gia quyến của ông cũng đã có
nơi ở. Ông cho Hồng Sư gia và Mã Vinh đi nghỉ ngơi. Họ có thể chuẩn bị
chỗ ngủ ở một phòng kế bên tư thất của ông. Rồi Địch Công ra hiệu cho
Kiều Thái và Đào Cam theo ông quay lại thư phòng đã bị bỏ không từ lâu.

Đào Cam đặt hai cây nến đã thắp lên án thư. Địch Công thận trọng buông
mình xuống chiếc ghế đã lung lay. Hai trợ thủ cũng thổi sạch bụi trên mấy
chiếc ghế rồi ngồi xuống.

Địch Công khoanh hai tay lên mặt án thư. Cả ba im lặng hồi lâu. Họ đều
mang một vẻ thiểu não giống nhau. Cả ba vẫn đang mặc trường bào vi hành
màu nâu rách và lấm bẩn sau trận đụng độ với đám đạo tặc. Khuôn mặt họ
cau có và hốc hác dưới ánh nến xao động.

Rồi Địch Công cất lời, “Ôi, các huynh đệ của ta, giờ cũng đã muộn rồi và
chúng ta đều vừa mệt vừa đói. Nhưng ta muốn bàn với hai ngươi về những
dị sự chúng ta vừa gặp ở đây.”

Đào Cam lẫn Kiều Thái đều gật đâu tán thành.

“Trấn này”, Địch Công nói tiếp, “khiến ta vô cùng khó hiểu. Dù vị huyện
quan tiền nhiệm đã ở đây suốt ba năm và giữ cho tư thất của mình luôn
khang trang, nhưng ông ta dường như không hề sử dụng đến đại đường và
đã cho toàn bộ người trong nha huyện về quê. Dù tín sứ chắc chắn đã báo
với ông ta về chuyện ta sẽ đến đây vào chiều nay, nhưng ông ta lại bỏ đi mà
thậm chí không để lại cho ta một phong thư và giao phó con dấu của Huyện
lệnh cho một gã đề lao vô lại. Những chức dịch khác trong huyện cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.