MÊ CUNG ÁN - Trang 47

HỒI 4

Địch quan án khoan dung tha phạm
Phương Bộ đầu trượng nghĩa giúp người

Mã Vinh trông có vẻ ngạc nhiên nhưng Địch Công không bình phẩm thêm.
Hai người lặng lẽ quay về huyện nha. Kiều Thái mở cổng đón họ và báo
với Huyện lệnh rằng Đào Cam đang đợi ông trong thư phòng.

Ông triệu Hồng Sư gia đến. Khi cả bốn trợ thủ đã ngồi xuống trước án thư,
Địch Công kể vắn tắt về chuyện gặp Đinh Y, rồi ông bảo Đào Cam trình
báo.

Vẻ mặt Đào Cam có phần chán ngán hơn thường lệ khi bẩm báo, “Bẩm đại
nhân, tình hình này không hề có lợi cho chúng ta. Tiền Mưu đã tạo dựng
được một vị thế đầy quyền uy. Hắn bòn rút hết tài vật của huyện này nhưng
lại khôn khéo tránh xa những người của gia tộc quyền quý, họ đều từ kinh
thành đến đây, không để họ trình báo những điều bất lợi cho hắn với các
thượng quan ở kinh thành. Vậy nên Đinh công tử, nhi tử của Đinh Tướng
quân mà đại nhân vừa gặp, và Nghê Kỳ, nhi tử nhà Tuần phủ Nghê Thọ
Kiền không bị hắn động đến.”

“Tiền Mưu đủ khôn ngoan để không quá táng tận khi bóc lột dân chúng.
Trong mọi thương vụ diễn ra ở huyện này, hắn đều chiếm một phần lớn,
nhưng vẫn để lại cho các thương nhân một phần lợi nhuận đáng kể. Kể ra
hắn cũng đã duy trì được cảnh an bình cho dân chúng. Nếu một kẻ bị bắt
gặp đang giở trò trộm cắp hoặc gây rối thì sẽ bị thủ hạ của Tiền Mưu đánh
cho thừa sống thiếu chết ngay lập tức. Thực tế, đám thủ hạ đó ăn uống
trong các tửu quán và khách điếm đều không trả một xu nào. Mặt khác,
Tiền Mưu vung tiền rất hào phóng và nhiều cửa hiệu lớn có mối quan hệ tốt
với hắn cũng như người của hắn. Nhưng nói chung, những chủ hiệu nhỏ và
đám thương gia thì phải chịu đựng đủ mọi uất ức vì sự ngang ngược của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.