MÊ CUNG ÁN - Trang 48

Tiền Mưu. Tuy nhiên, nếu xét tổng thế, người dân huyện Lan Phường đều
cam phận, vì số phận họ có thể tăm tối hơn trong thoáng chốc.”

“Thủ hạ của Tiền Mưu có trung thành với hắn không?” Địch Công ngắt lời.

“Có gì mà không trung thành được?” Đào Cam hỏi lại. “Đám vô lại ấy có
tầm một trăm tên, suốt ngày chỉ uống say sưa và đánh bạc. Tiền Mưu thu
nạp chúng trong đám cặn bã chốn phố thị và còn chọn được khá nhiều tên
trong số những kẻ đào ngũ, trốn quân dịch. Thuộc hạ cũng xin nói luôn,
Tiền gia trang trông giống như một pháo đài, nằm ở gần cổng thành phía
Tây. Xung quanh có tường cao chông sắt và cổng chính được canh phòng
suốt ngày đêm bởi bốn gã đầy đủ khí giới.”

Địch Công giữ yên lặng hồi lâu, chậm rãi vuốt dải tóc mai, rồi hỏi, “Ngươi
đã biết được gì về Nghê Kỳ rồi?”

Đào Cam đáp, “Nghê Kỳ sống gần thủy môn. Hắn dường như là người đã
quen với cuộc sống kín đáo và bình lặng. Nhưng dân chúng có kể nhiều
chuyện về thân phụ hắn, Tuần phủ quá cố Nghê Thọ Kiền. Đó là một lão
nhân kỳ dị, đã sống gần như trọn đời ở một vùng thôn dã mênh mông dưới
chân dốc núi, bên ngoài cổng thành phía Đông. Trang viên ấy là một nơi cổ
kính và tối tăm, nằm giữa một khu rừng rậm rạp. Người ta nói nơi đó được
xây dựng hơn hai trăm năm trước. Ở phía sau, Nghê đại nhân có cho xây
một mê cung trong phạm vi gần một mẫu đất. Lối vào trang viên bị bao
quanh bởi đám cây bụi dày đặc và những tảng đá lớn, tạo nên một bức
tường bất khả xâm phạm. Họ còn nói mê cung đó có rất nhiều loài bò sát
độc hại, những người khác lại quả quyết Nghê đại nhân sắp đặt nhiều loại
cạm bẫy ghê gớm dọc theo con đường. Cho dù thế nào thì mê cung này
hoàn hảo đến nỗi chưa từng có ai ngoại trừ Nghê lão gia dám cả gan bước
vào. Tuy thế, ông ấy đã từng đến mê cung đó gần như mọi ngày và ở lại
trong mê cung trong nhiều canh giờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.