MÊ CUNG ÁN - Trang 50

Địch Công rời khỏi phòng. Bốn người bọn Mã Vinh quay về túc xá, ở đó
quản gia đã chuẩn bị một bữa cơm đạm bạc cho họ.

Vừa vào đến nơi, Kiều Thái đã ra hiệu cho Mã Vinh. Hai người cứ đứng
bên nhau một lúc ngoài hành lang.

Kiều Thái thì thầm với Mã Vinh, “Ta e rằng đại nhân đã xem thường những
gì chúng ta sắp phải đối mặt. Huynh đệ ta đều đã ở trong quân đội, chúng ta
biết rõ mình không hề có thời cơ. Tiền Mưu có một trăm thủ hạ cao cường,
trong khi những người biết võ công trong chúng ta, ngoại trừ đại nhân, thì
chỉ còn ta và đệ. Quân doanh gần nhất cách nơi này ba ngày đi ngựa. Sao
chúng ta không can đại nhân đừng hành động quá vội vàng?”

Mã Vinh mân mê hàng ria mép. Y hạ thấp giọng và đáp, “Đại nhân có đủ
mọi dữ kiện mà hai ta có. Đệ cho rằng đại nhân đã nghĩ ra kế để phá giải vụ
án này.”

“Mưu kế thâm sâu nhất”, Kiều Thái nói, “thì không được liên quan đến
dùng vũ lực. Đối với huynh đệ ta thì không sao, nhưng còn các vị phu nhân
và các công tử của đại nhân? Tiền Mưu sẽ không nương tay với họ đâu. Ta
nghĩ giờ chúng ta phải đề nghị với đại nhân, cho phép hai ta trước hết giả
quy phục Tiền Mưu, sau đó sẽ lên kế hoạch ra tay với hắn. Chúng ta có thể
gọi được cả ngàn quan quân đến đây trong vòng nửa tháng.”

Mã Vinh lắc đầu, “Mưu kế tùy tiện sẽ không được cho phép đâu. Chúng ta
hãy cứ đợi ít lâu xem chuyện gì sẽ xảy ra. Đệ thấy nếu phải chết, thì không
gì hơn chết trong một trận quyết đấu hay ho.”

“Đúng thế, nếu buộc phải công khai tử chiến, ta sẽ hạ được ít nhất bốn tên
vô lại trong số đó. Giờ chúng ta vào trong đi. Đừng hở ra lời nào về kế
hoạch của hai ta, đừng đánh động đến Sư gia và Đào Cam.”

Mã Vinh gật đầu. Hai người bước vào phòng và thích thú ngồi dùng bữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.