MÊ CUNG ÁN - Trang 49

Địch Công dõi theo từng lời của Đào Cam và thấy thú vị vô cùng. Ông
nhận định, “Thật là một câu chuyện kỳ thú! Nghê Kỳ có thường đến trang
viên đó không?”

Đào Cam lắc đầu.“Không hề, thưa đại nhân. Nghê Kỳ rời khỏi nơi đó ngay
sau khi mai táng cho Nghê đại nhân. Hắn chưa hề quay lại từ sau đó. Trang
viên ấy bỏ không, chỉ còn lại một lão môn đinh cùng thê tử trông nom.
Người ta nói nơi đó bị ma ám và hồn ma Nghê đại nhân vẫn đi lại quanh đó
vào ban đêm. Mọi chuyện khiến cho ít người dám lai vãng đến gần điền
trang đó, dù là giữa thanh thiên bạch nhật.”

“Gia trang của Nghê đại nhân trong trấn nằm ngay phía bên trong cổng
thành phía Đông. Nhưng Nghê Kỳ đã bán nơi đó ngay sau khi thân phụ qua
đời và mua tư gia hiện tại, ngay phía bên kia trấn. Tư gia mới này nằm trên
một khoảng đất trống ở góc Tây Nam, gần dòng sông. Thuộc hạ không kịp
đích thân đến đó, nhưng nghe người dân nói thì đó là một gia trang đồ sộ,
xung quanh tường cao bao kín.”

Địch Công đứng dậy và bắt đầu đi đi lại lại. Lát sau, ông hỏi với vẻ nôn
nóng, “Chuyện triệt hạ Tiền Mưu tất sẽ dẫn đến rắc rối với quan quân, và
bản thân ta không mấy hứng thú với những chuyện như vậy. Thật không
khác gì chơi một ván cờ, đối thủ và mọi phương sách của hắn đều đã được
biết rõ ngay từ đầu, không có bất cứ yếu tố vô định nào. Mặt khác, ta lại vô
cùng tò mò trước hai chuyện ly kỳ kia, đó là những lời di huấn mơ hồ của
Nghê đại nhân và chuyện sát hại Đinh Tướng quân lại được báo trước. Ta
muốn tập trung vào hai vụ án đó, vì ta đều thấy thích thú. Trước hết, ta phải
xử lý tên ác bá kia! Quả là một tình huống bức bối!”

Địch Công giận dữ vuốt râu rồi đứng dậy bảo, “Được, ta cho rằng không
thể làm gì hơn nữa. Giờ ta sẽ đi dùng cơm trưa, sau đó thăng đường xử vụ
án đầu tiên ở huyện nha này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.