MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 100

nào dám đối với nàng có chủ ý. Tránh thoát một kiếp này, dù là mỗi
ngày phải làm những công việc thô nặng nàng cũng tình nguyện.

Liêu binh trời vừa sáng sẽ thức dậy huấn luyện, muôn người

nhất tề hô to, huấn luyện, chẳng trách nào vẫn luôn là mối họa lớn
của Trung Nguyên.

Mỗi ngày Bách Lý đi theo những nữ nhân Liêu quốc rửa rau

phân cơm, thỉnh thoảng sẽ gặp được tù binh bị áp giải tới đây, già
yếu tráng đinh, cũng có thương đội băng qua sa mạc vì lạc đường
mà bị bắt.

Tại một trần gian giống như trong địa ngục này, Bách Lý đã

chứng kiến quá nhiều cái tàn nhẫn, chém giết, chôn sống, thiêu sống,
cường bạo. Mỗi ngày tiếng kêu gào thảm thiết đều không hề gián
đoạn tựa hồ đã sớm làm cho người ta luyện thành thói quen.

Bách Lý âm thầm chịu đựng, chỉ vì một thời cơ, Gia Luật Thức

nói muốn khai chiến, chỉ cần bản thân có thể nghĩ ra biện pháp ra
được chiến trường, liền sẽ có khả năng gặp được Tập Ám.

Giữa ống tay áo rộng rãi cất giấu một thanh chủy thủ bén

nhọn, hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, lưỡi dao lạnh thấu xương. Đây là
khi giặt quần áo, giữa đống quần áo của Liêu binh tìm được. Bách
Lý len lén đem giấu đi.

Mỗi đêm, Bách Lý đều đem thanh chủy thủ không ngừng lau

chùi, như là sợ bị gỉ sét không ngừng lặp lại, ánh sáng lạnh lẽo sắt
bén làm nổi bật lên chỗ khuôn mặt hờ hững của Bách Lý.

Chiến sự đến gần, toàn bộ doanh trại chờ xuất phát, lương thảo

đã chuẩn bị từ sớm, kể cả lều trại dùng để hành quân, ăn mặc đi lại
hết thảy đều ổn thỏa.

Bách Lý đè nén xuống nội tâm đang xúc động, vẫn là sống

nơm nớp lo sợ, chỉ sợ có một chút nào đó ngoài ý muốn phá hỏng kế
hoạch đã sắp đặt của nàng.

Chỉ còn có hai ngày, hai quân sẽ đối đầu. Bách Lý một thân

lặng lẽ đến trước một trận huấn luyện khác trong rừng. Đây là địa
phương bọn binh lính thường nghỉ ngơi. Chỉ là mấy ngày nay toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.