MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 101

quân đều đã vào giữa thế chuẩn bị chiến tranh, cho nên chỉ có Bách
Lý một mình ngồi ở đó, nghĩ thế nào để có thể lẫn vào doanh trại.

Ánh trăng u ám lạnh lẽo chiếu lên cả người cũng dịu dàng đi,

tóc buông xõa xuống dưới như thác nước che khuất hơn phân nửa
cơ thể. Mỹ ngọc ở bên hông dưới ánh trăng tăng thêm vẻ tinh tế.
Bách Lý đặt ở trong tay chậm rãi mò mẫn. Gia Luật Thức từ ngày đó
đi rồi cũng chưa từng quay trở lại, một người tôn quý như thế, một
đại vương kiêu ngạo.

Bách Lý nhịn không được hít mũi một cái, có chút bất đắc dĩ,

còn có chút nhàn nhạt khổ sở

"Này, ngươi tới đây, bồi ta uống một chén." Bách Lý cẩn thận

đứng lên, phía đối diện đi tới một tên Liêu binh, bước chân không
vững đung đưa chai rượu trong tay.

Bách Lý cũng không để ý tới, nàng cũng không muốn gây thêm

phiền toái, xoay người vừa định đi, cánh tay liền bị lôi kéo mạnh mẽ
trở về.

"Ngươi buông ta ra."
"Bồi đại gia ta........Ọe....." Mỗi cỗ mùi rượu bức lên tới ót Bách

Lý, nam tử buông bình rượu trong tay ra gian nịnh bổ nhào về phía
Bách Lý.

"Ngươi buông ta ra, cút ngay........." Bách Lý giận mà không

dám nói gì, chỉ sợ càng đưa tới thêm nhiều người, nàng không hề
muốn gây thêm rắc rối.

"Tới đây, cho ca ca hôn một cái."
Lực đạo trên vai khiến Bách Lý không khỏi kêu đau thành

tiếng: "Cẩu Liêu, buông ta ra........"

Binh lính trước mắt nghe như không hiểu chút gì cười dâm

đãng ý muốn tiến lên, tay phải Bách Lý nhẹ nhàng mò trong tay áo
lấy ra thanh chủy thủ sớm đã mài đến sắc bén, chỗ đầu ngón tay
truyền đến từng trận lạnh lẽo.

Khẽ run tay thừa dịp binh lính người Liêu không chú ý đem

chủy thủ kê tại cổ họng hắn, đem hết khí lực toàn thân, máu rỉ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.