MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 168

Lý Nam vừa đi vào liền thấy Tiểu Lam quỳ sấp trên mặt đất,

trên tay chân đều mang xích sắt nặng nề. Trên mặt hiện đầy vẻ kinh
hãi, Lý Nam chỉ cảm thấy trong lòng căng thẳng, bất đắc dĩ đi đến
bên cạnh Tập Ám.

"Nói đi, sao lại thế này?" Tập Ám ngồi ở trên cao, hai chân tùy

ý gác lên, ngón tay phải hơi cong lên, chậm rãi gõ trên ghế ngồi.

"Ta thật sự là không biết....." Tiểu Lam không ngừng lặp lại

những lời này, trong lòng dường như đã bắt đầu hỏng mất.

"Không biết?" Tập Ám tựa hồ mất đi tính nhẫn nại, cặp mắt

hẹp dài không vui nheo lại, tuyệt nhiên mở lời: "Vậy, đây là cái gì?"

Lý Nam theo mắt của hắn nhìn lại, ở trước mặt Tiểu Lam nằm

một thanh loan đao tinh xảo, ở đuôi chuôi treo một khối ngọc đẹp đẽ
sáng long lanh.

"Đây là ta nhặt, thật....." Tiểu Lam giãy đứng dậy, hai đầu gối

vẫn quỳ trên mặt đất như cũ.

"Biết chủy thủ này có ý nghĩa thế nào không? Mở ra xem đi."
Tiểu Lam nghi hoặc đưa tay cầm lên, nàng biết đây là của Bách

Lý. Chẳng lẽ nó đúng là tư thông với địch sao? Khẽ dùng sức rút vỏ
của thanh chủy thủ ra. Một tia sáng sắc bén lộ ra, đau nhói hai mắt.

Tiểu Lam kinh hoảng nhìn chằm chằm ba chữ kia, đúng vậy,

chỉ bằng ba chữ này, bằng thanh loan đao này, cái tội danh này đã
được xác định. Gia Luật Thức......

Không kịp nghĩ nhiều, Tiểu Lam giống như trút hết mọi thứ

xụi lơ trên mặt đất "Là của ta." Hai mắt tĩnh lặng tạo thành một tầng
nước đọng, hơi thở mong manh.

Ngoài trướng, Bách Lý cũng kinh sợ, cư nhiên lại là chủy thủ

của nàng, theo bản năng sờ sờ ống tay sao. Không đúng, phải là ở
dưới gối, tại sao lại trở thành chứng cứ Tiểu Lam tư thông với địch
phản quốc rồi?

Tiểu Lam, thiện lương như ngươi, tội danh như vậy ngươi

gánh nổi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.