MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 170

"Thanh loan đao kia, là của ta" Bách Lý nhìn về phía Tập Ám,

chậm rãi nói.

Nàng ở trước mắt, giống như một năm trước, tóc đen như mực,

da trắng nõn nà, tuy là mặt mộc không trang điểm nhưng lại không
tổn hại chút nào tới dung nhan.

"Của ngươi? Làm thế nào có được?" Tập Ám chậm rãi ngồi

dậy, nhẹ nhàng hướng về phía Bách Lý đi tới.

"Gia Luật Thức cho." Nàng hiểu rõ ba chữ trên thân đao đã bán

đứng thân phận chủ nhân của nó rồi, nếu như cứ khăng khăng giấu
diếm cũng chỉ càng lộ sơ hở mà thôi.

"Gia Luật Thức?" Tập Ám lấn người tiến tới, một tay nắm chặt

cằm của nàng, ép nàng phải nhìn thẳng vào mình.

"Vương gia, xem ra nàng ta mới đúng là gian tế, đúng rồi,

người lần trước đánh ta bị thương khẳng định cũng chính là nàng."
Vết thương trên đầu của Liễu Vân Tường chưa lành, vẫn như cũ
quấn một vòng băng gạc.

"Liễu tướng quân, tại sao ngươi không nói lần trước ở bờ hồ

ngươi đã làm chuyện tốt gì?" Cằm mặc dù bị chế trụ, Bách Lý vẫn
hung hăng trợn mắt nhìn hắn.

"Vương gia, nàng ta thừa nhận, xin vương gia xử trí" Liễu Vân

Tường thỉnh thoảng chen vào một câu, hận không thể đem nàng xé
nát.

"Ngươi cũng không quản thuộc hạ của ngươi sao? Tác phong

của quân đội thật kém cỏi, a......" Bách Lý bị đau rụt cổ một cái, đem
lời chưa nói xong nuốt xuống.

"Bổn vương không quan tâm đến những thứ này, ngươi thừa

nhận cây chủy thủ này là Gia Luật Thức đưa cho ngươi?" Lời nói của
Tập Ám khiến cho lòng Bách Lý lạnh lẽo, Thủy Cơ nói không sai,
Liễu Vân Tường là ca ca của Liễu Nhứ, hắn quả nhiên vẫn là bao che
cho hắn.

"Thả Tiểu Lam ra, nếu như muốn trị tội, ta tới." Bách Lý nhìn

chằm chằm vào hai mắt Tập Ám, muốn từ trong mắt hắn nhìn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.