MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 172

Chương 16: Mệnh như lục bình

Nói là địa lao, thật ra còn không bằng địa ngục, mùi của thi thể

thối rửa, khổ hình lưu lại mùi máu tươi, những vết thương xám
trắng trên vách tường, còn có, đã lâu không thấy ánh mặt trời bốc
lên từng trận nấm mốc hôi thối đều khiến cho Bách Lý không dừng
được nôn ra một trận.

"Về sau từ từ sẽ quen, vào đi thôi" Chỉ cảm thấy trên lưng nhận

được một chút sức lực. Bách Lý lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã
nhào trên đất, may mắn mà Tiểu Làm kịp thời kéo lại.

"Bách Lý....Lý phi, người không saoTiểu Lam kéo chân nặng nề

lo lắng nhìn nàng.

"Không có việc gì." Chỉ cảm thấy chỗ lòng bàn chân truyền đến

một cảm giác ướt át, vừa cúi đầu nhìn lại phát hiện trên đất tất cả
đều là thứ nước ô uế không chịu nổi.

"Tiểu Lam vội vàng kéo Bách Lý lại trước giường: "Ngồi lên đi,

giường này hoàn hảo đúng là cao."

Hai cô gái mang theo xiềng chân mỗi một bước đi cũng phát ra

tiếng sắt thép va chạm, phải cố hết sức mà đi.

"Tiểu Lam, tối hôm qua ngươi ngủ ở chỗ này sao?" Lòng Bách

Lý đau xót, mắt cũng đỏ lên.

"Bách Lý, ta có thể tiếp tục gọi ngươi như vậy sao? Chúng ta

cái gì cũng đừng nói a.....Ta ngược lại cảm thấy như vậy rất tốt. Cái
này gọi là có nạn cùng chịu thôi." Tiểu Lam nín khóc mỉm cười, đưa
một tay phủ lên tay Bách Lý, khẽ dùng sức.

Bách Lý gật đầu một cái, cũng cười theo nàng: "Tiểu Lam,

ngươi là kiên cường nhất."

"Đúng" Cô gái rất là tự hào nặng nề gật đầu một cái, thần sắc

thản nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.