MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 173

Địa lao ẩm ướt tối tăm, không khí lạnh lẽo tràn đầy, không lâu

sau hai người liền bị đông lạnh run lẩy bẩy chỉ có thể dựa vào nhau
sưởi ấm.

"Bách Lý, tại sao ngươi lại là Lý phi a?" Tiểu Lam dựa vào bả

vai của Bách Lý, đầu nhỏ không ngừng cọ sát.

"Thế nào?"
"Một năm trước, có người truyền tin, nói là Lý phi cùng người

ta bỏ trốn" Tiểu Lam ngẩng đầu lên nhìn chòng chọc Bách Lý chốc
lát: "Khi đó Vương gia rất tức giận, mà ta cảm thấy ngươi không
giống như thế."

"Bỏ trốn?" Bách Lý không khỏi cười khổ, con ngươi như nước

lộ ra cảm giác chán nản "Hắn quả thật không tin ta?"

"Chuyện này cũng là nghe người bên cạnh Vương gia nói, đều

nói khi đó Vương gia cưỡi Ngân Giáp ngày ngày lên đường. Đêm
âm u cũng được chiếu sáng rõ ràng, nhưng thủy chung vẫn không
thấy bóng dáng của Lý phi" Tiểu Lam giật giật hai chân, một cỗ đau
đớn tê dại truyền tới.

"Hắn làm sao có thể tìm được ta? Khi đó ta ở chỗ cách hắn rất

gần, chỉ có một cánh cửa, lại đem chúng ta ngăn cách tận chân trời."

"Hả? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Tiểu Lam không thể tin

trừng lớn cặp mắt.

"Tiểu Lam, ngươi quá đơn thuần, căn bản không biết người ta

một khi mất hết tâm tính sẽ làm ra những chuyện thế nào đâu" Bách
Lý nói liên tục, bị nhốt, đêm đó lúc đi đến Đại Mạc xa xôi đã nhìn
thấy Tập Ám lần cuối cùng. Bị bắt, giải độc, bao gồm những trận
giáo huấn khi đó, những cuộc đấu tranh tội lỗi, bỏ trốn. Giết người,
cùng với Gia Luật Thức bắt trở về.

Từng màn của tình cảnh lúc đó dường như lại ùa về, Bách Lý

mệt mỏi nhìn Tiểu Lam, lại cúi xuống đem mặt chôn thật sâu vào
lòng bàn tay, nửa người đứng dậy.

Nhẹ nhàng kéo vai Bách Lý qua, nước mắt của Tiểu Lam rơi

xuống quần áo nàng nhưng làm sao cũng không thể thấm ướt được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.