MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 182

Bách Lý mệt mỏi cực điểm mơ màng nhắm mắt, ở trong địa lao

vốn là không được nghỉ ngơi tốt, hơn nữa lần này lại bị giày vò, làm
cho sức lực càng kiệt quệ.

Không biết trải qua bao lâu, Bách Lý chỉ cảm thấy hơi thở ấm

áp nhích lại gần, tay không an phận lần nữa xoa nhẹ thân thể nàng
"Vương gia, đừng như vậy...."

"Thế nào, mới một lần mà đã đủ rồi sao? Ngươi là thiếp của

bổn vương, tất nhiên là phải đáp ứng đòi hỏi ham muốn của ta, thời
gian này, ngươi nên đem những việc thiếu nợ ta bù đắp cho tốt đi"
Nhìn thân Tập Ám một lần nữa tiến lên, Bách Lý chỉ cảm thấy đáy
lòng trống rỗng. Giống như một con rối b đoạt, cho dù là ở thời
điểm cao trào cũng hoàn toàn không thấy trong con ngươi của Tập
Ám có bất kì tình cảm gì.

Hỗn hỗn độn độn ở bên trong, cũng không biết qua bao nhiêu

lần, Bách Lý thử giật giật thân thể, lại phát hiện hai chân bủn rủn,
một hồi co rút từ lòng bàn chân kéo dài lên tới sống lưng.

Nàng ôm lấy mảnh lụa lộng lẫy phía trên giường ngồi dậy, bên

tai lại truyền tới thanh âm cực kì biếng nhác của Tập Ám: "Người
đâu"

"Dạ." Rèm cửa bị vén lên, hai nha hoàn lúc nãy nối đuôi nhau

vào, trên tay một người xếp một bộ quần áo sạch sẽ.

"Đem quần áo cho nàng, sau đó, đưa nàng trở về địa lao"

Giọng nói lạnh lẽo, chỉ là Bách Lý cũng không có cảm giác gì, ánh
mắt bình tĩnh nhìn hắn một cái, nàng cũng không so đo đến tột cùng
Tập Ám coi nàng là cái gì.

Thân thể trần truồng, vén lên một góc màn lụa, không có sự

ngượng ngùng lúc trước, tất cả đã vô vị. Bách Lý không nói một câu
đi xuống giường.

Tóc đen tán loạn ở trên lưng trơn bóng của nàng, từng bước

một gian nan đi tới, hai nha hoàn vội vàng tiến lên một bước.

"Tránh ra"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.