MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 183

Bách Lý nhặt áo quần trên chiếc bàn dài, áo ngoài đã sớm bị áo

lót thấm ướt, mặc lên người lạnh thấu xương, giống như kí sinh
trùng gắt gao hấp thụ lấy.

Trong ánh nến, góc lụa mỏng lay nhẹ, người bên ngoài màn lụa

lẳng lặng mặc từng món quần áo, bên trong màn lụa, một người
lẳng lặng nhìn nàng mặc vào từng món.

Đợi mặc tất cả xong, Bách Lý mới sâu kín xoay người, hai mắt

chống lại chỗ sâu nhất của hai trong mắt thâm thúy kia: "Vương gia,
ngài vẫn duy trì trước sau như một cao cao tại thượng, vẫn là không
tín nhiệm bất kì kẻ nào, ta Bách Lý từ nay sẽ không giải thích với
ngươi bất cứ chuyện gì nữa, hi vọng, chúng ta sẽ không hối hận."

Vén rèm cửa, toàn thân không khỏi run cả người, vật liệu mặc

dính trên người dần dần được hong trong gió.

Bên ngoài rèm cửa hai binh lính đứng gác hai bên, trên tay còn

cầm khóa sắt lúc cởi xuống. Bách Lý gian nan đưa đôi tay ra, nhìn
gông xiềng nặng nề kia một lần nữa buộc vào mình, trực tiếp hướng
địa lao đi tới.

Quay đầu lại nhìn bên trong rèm một cái, khóe mắt mỉm cười,

chỉ là vô cùng châm chọc.

Cho đến khi tiếng va chạm chói tai của khóa sắt biến mất, bên

trong trướng mới truyền ra tiếng nam tử như sói đang rống giận:
"Biến, cút ra ngoài........."

Hai nha hoàn bước nhanh chạy ra khỏi doanh trướng, nơi xa,

mặt trăng kéo thân hình yếu đuối của Bách Lý cô đơn chiếc bóng.

Bên trong trướng, Tập Ám, mắt như sao hỏa, ánh mắt sáng

chói, con ngươi đen bóng lóe lên vô cùng tức giận, lại biến mất hầu
như không còn, khóe miệng lộ ra một tia cười như có như không, tà
mị đến cực điểm.

Tải eBook: www.dtv-ebook.com

Quyển 2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.