MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 185

"Bách Lý......"Tiểu Lam đỡ nàng nằm xuống, giúp nàng cởi

xuống áo khoác ướt đẫm" Cái gì cũng đừng nghĩ, ngoan ngoãn ngủ
một giấc, ta không cho phép ngươi bỏ cuộc"

Bách Lý nghe lời nhắm mắt lại, mặc cho Tiểu Lam ôm nàng,

thân thể cũng bắt đầu ấm lên.

Đêm, mới trôi qua một nửa, ánh trăng trên ngọn cây nguội

lạnh, hết sức lạnh lẽo.

Khi Bách Lý tỉnh lại một lần nữa, mở mắt ra liền thấy Tiểu Lam

đã ngồi nửa người dậy, ngơ ngác nhìn chằm chằm bên ngoài phòng
giam.

Thử cử động hai tay chống người dậy, chỉ cảm thấy đầu có

chút choáng váng, có thể là tối qua bị cảm lạnh rồi: "Tiểu Lam, Tiểu
Lam....."

"Bách Lý, ngươi tỉnh rồi" Tiểu Lam thu hồi thần trí, vươn đôi

tay đỡ nàng ngồi dậy "Hẳn là còn sớm, ngủ thêm một lát đi."

"Đối với chúng ta mà nói, hiện tại nhiều nhất không phải là

thời gian sao?" Bách Lý kéo chăn qua đắp cho hai người, lưng từ từ
dán lên vách tường lạnh lẽo.

"A, cũng đúng" Tiểu Lam không khỏi mỉm cười, nụ cười còn

chưa nhộn nhạo lên đã bị một thoáng xót xa thay thế: "Bách Lý, đáp
ứng ta, nếu không chân chính xử quyết chúng ta trước, chúng ta hãy
sống thật tốt, được không?"

"Tiểu Lam, những lời tối hôm qua, coi như là ta mê sảng đi,

ngươi không cần lo lắng."

"Chúng ta còn có tương lai rộng lớn, ta không muốn chết" Tiểu

Lam trông mong, trong thời gian ngắn ngủi, hai người lại tìm thấy
tâm ý thông suốt của nhau, đồng cam cộng khổ, tâm ý tương liên.

Bên ngoài địa lao truyền đến một hồi tiếng bước chân sột soạt,

bước đi vội vàng mà nhẹ nhàng, mãi đến khi tới bên ngoài cửa
phòng giam mới khẽ gọi : "Tiểu Lam.........."

Là Lý Nam, Tiểu Lam mừng rỡ xuống giường, kéo xích chân

nặng nề đi tới cửa: "Lý tướng quân."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.