MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 187

"Cũng có khả năng, dù sao về sau cũng có thể tra rõ ràng"

Nhưng là Bách Lý lại cảm thấy rõ ràng chuyện này cùng Tiểu Lục
không thoát khỏi có liên quan.

"Bách Lý, ngươi thấy không, điểm tâm này thơm quá đi" Tiểu

Lam mở chiếc bọc ra, nhìn điểm tâm đa dạng, hốc mắt không khỏi
nóng"Vương ma ma thật tốt, tuy có lúc rất nghiêm khắc, nhưng từ
nhỏ luôn đối đãi với ta như nữ nhi của nàng."

Bách Lý đồng ý gật đầu một cái, đây chính là cái gọi là người

một nhà không cần báo đáp.

"Bách Lý, ăn đi, đã vài ngày đều ăn những đồ ăn thừa ôi thiu

kia rồi, ta lại bắt đầu nhớ tới cô đầu bếp mập mạp ấy rồi." Tiểu Lam
nín khóc mà cười, vội vàng cầm lấy một khối bánh đậu xanh nhét
vào trong miệng Bách Lý.

"Oa, nhiều bạc như vậy" Tiểu Lam mở một gói đồ khác, nhìn

thấy vài đỉnh bạc trắng lóa có chút ngây ngẩn.

"Tiểu Lam, ngươi làm sao vậy?"
"A, không có gì...." Tiểu Lam vội vàng nhét bạc dưới đáy gối,

chỉ cảm thấy tim nong nóng, cầm lên một cái áo mùa đông phủ thêm
cho Bách Lý. "Địa lao ẩm thấp tối tăm, chúng ta không thể để bản
thân ngã bệnh đươc."

"Ngày, hẳn là sáng rồi đi, nhưng là chúng ta không thấy được"

Bách Lý phí công hơi ngẩng đầu, vẫn là một mảnh hắc ám vô bờ bến.

"Bách Lý, ta thấy, thời điểm mới vừa rồi Lý tướng quân tới, ta

thấy lông mày của hắn mang theo một luồng ánh mặt trời." Tiểu
Lam cười cười chỉ đầu lông mày của chính mình, ánh mặt trời như
vậy, Bách Lý cũng bị cuốn hút.

Lý Nam vừa đi ra khỏi địa lao liền thấy Tập Ám đứng cách đó

không xa, chỉ đành phải chột dạ tiến lên đón: "Vương gia."

"Lý Nam, bổn vương có lời muốn hỏi ngươi" Tập Ám đi vòng

quanh hắn một vòng không lớn không nhỏ, tới trước mặt hắn thì
đứng lại: "Bách Lý, tới doanh trại lúc nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.